![]() |
Lê thanh Hương (1970) |
Nhưng tự nhiên có gì thôi thúc, mình cứ muốn lên đường, lại thêm mấy hôm nay trời đẹp nắng ráo không mưa. Cũng có thể để đến hết mùa mưa đi cho bảo đảm nhưng thôi kệ cứ đi một chuyến xem sao.
Đặt vé xe chuyến sớm nhất khởi hành lúc 5 giờ. Sau đó lắng nghe tin dự báo thời tiết coi có mưa lớn không. Coi bộ không tốt rồi, tin dự báo cho biết sau những ngày nắng ráo, sắp tới gió tây nam mạnh lên, sẽ có mưa ở nam bộ! Chà, mở đầu không thuận lợi rồi đây! Kệ, biết đâu đấy!
Tối thứ bảy đi ngủ sớm nhưng dĩ nhiên là không ngủ được, dặn mẹ sáng nhớ đánh thức lúc 3:30 kẻo ngủ quên. 4:0 kêu Hậu chở ra bến Lê Hồng Phong lấy vé, lên xe trung chuyển ra Bến xe miền Tây! Thế là ta bắt đầu cuộc phiêu lưu.
Xe khởi hành đúng 5:0, chạy bon bon...Tớ ngồi bên cạnh một anh thanh niên coi bộ lịch sự, hắn ngồi bên cửa sổ, tớ muốn đổi chỗ cho gần cửa sổ đặng ngắm cảnh nhưng ngại chưa tiện nói. Một lát sau, liếc thấy hắn nhắm mắt, tớ mới mạnh dạn nói em ngủ thì đổi chỗ cho tôi ..hắn chịu liền!
Thế là tớ được ngồi bên cửa sổ bên trái, tha hồ nhìn, khỏi ngủ chi uổng..
Nhân viên nhà xe đến hỏi từng người đến đâu để điều hành thì mới biết người bên cạnh mình xuống bến xe Vĩnh Long, vậy mà cứ tưởng ai cũng đi CT chứ! À, Vậy thì sẽ hỏi hắn chuyện hai cái trường "sinh đôi" với trường SPQN và trường Kỹ Thuật QN.
Xe chạy nhanh, không mấy chốc đã tới đường cao tốc mới mở, chà! xe chạy nhanh lên, êm ả..hai bên đường là một màu xanh ruộng lúa..nhà cửa cũng có vẻ khang trang hơn trước nhiều, nói chung cũng những kiểu quen thuộc mà ở đâu cũng thấy trừ có vài nhà sơn màu thật..kinh khủng! Xe chạy nhanh quá tớ nghĩ không chụp hình được ..Lòng bồi hồi nhớ lại chuyến đi hè 73.
Hè 73, thi đậu tú tài toàn rồi, hân hoan quá, rủ nhau vào Saigon thi đại học. Ngâu chợt nảy ý định xuống Cần Thơ thi thử chơi! chả là có Thanh Hương ở đó, đằng nào cũng thử thời vận(!) và đi chơi luôn thể cho biết Tây đô.
Bốn chị hí hửng lên một chiếc taxi nhỏ xíu thời đó đi ra xa cảng.
Lần đầu đi miền này nên cũng háo hức, ráng chú ý nhìn cảnh vật hai bên đường, toàn là ruộng xanh ngút ngàn, lần đầu tiên thấy cây so đủa, trái nó dài lạ lắm, người ta nói con dê thích ăn cái này, điều lạ nữa là xe phải dừng lại hai cái Bắc để qua phà, hành khách phải xuống xe vì đã có trường hợp xe lao xuống sông! Trời cũng u ám, gió sông lồng lộng! nhưng điều làm tớ ngạc nhiên là nước sông đục ngầu, hồi giờ chỉ thấy sông ở miền trung trong xanh còn ở đây có lẽ chứa nhiều phù sa? Sông thì quá rộng, có nhiều cây gỗ trôi chắc mấy hôm đó mưa gió lớn nên nước thượng nguồn đổ về ào ào.trông chả thơ mộng tí nào.(cái thất vọng đầu tiên!.). Chợt nghe tiếng rao "ấuuuuu đâyyy!" à! bây giờ mới biết tới trái ấu, hồi giờ chỉ biết nó không tròn vì "khi thươg trái ấu cũng tròn.." nhưng quả thật cái hình dạng của nó khó mà tưởng tượng ra.
Chợt tớ thấy hai cái trường quá quen thuộc: Trường Kỹ thuật và trường Sư Phạm, mà sao nó lại nằm ở đây cà!? Thì ra đó cũng là hai trường SP và KT nhưng của tỉnh Vĩnh Long, cũng cùng kiểu cùng khánh thành một năm với người anh em sinh đôi ở Qui Nhơn! (Điều này tớ nhớ mãi, sau này gặp ai cũng nhắc)
Đến nơi đã quá trưa, leo lên một xe lôi ghé nhà một chị quen của Ái, chị này vợ lính, gia cảnh coi bộ cũng không khá lại con mọn vậy mà tội, chị lật đật làm cơm cho cả bọn ăn, ăn mà thấy ngại quá, đáng lẽ Ái ở lại đó nhưng lại đổi ý đòi đi theo bọn tớ tới nhà Thanh Hương! Biết sao giờ!
Thế là 4 chị lại leo lên 1 chiếc xe lôi, về 24/26 Phạm Ngũ Lão. Đến nhà Hương, một con đường nho nhỏ, trước nhà có một con kimh (mương?) chạy qua, phải bước qua 1 tấm ván mới vô nhà được! người ta xài nước ở con kinh này, sau nhà là vườn khá rộng trồng cây (không nhớ cây gì ngoài cây khế!) có 1 cái giếng mà chỉ cần thò tay xuống đã đụng nước rồi! nước ở trước và giếng này đều một màu đục lờ như nhau!)
Hương và Thủy trước nhà (24/26 PNL) |
Bước vô nhà mà ngại quá !, nhà người ta gốc Bắc nề nếp mà 4 mống xuống một cái ào cũng hơi bỡ ngỡ! nhưng lỡ rồi đành chịu thôi! Ba Hương có vẻ rất nghiêm nghị nên cũng ớn, bù lại mẹ Hương lại vui vẻ xởi lởi, (chắc bà thấu hiểu tâm trạng) có chị và em Hương nữa (tớ không nhớ là mấy người, chỉ nhớ là rất tiếc khi không gặp được em kế Hương là Thanh Thông vì nó đi qua tỉnh nào đó!)
Sau đó gia đình H sắp xếp chỗ ngủ và rất tế nhị khi cho cả bọn ăn riêng , người lớn ăn riêng cho thoải mái! Điều này cũng nằm ngoài "kế hoạch" của cả bọn (trước khi đi đã bàn nhau là chỉ ở nhờ thôi, còn ăn uống thì ra đường!) Không thể làm khác được, mẹ H không cho ăn ngoài! Đành phải làm phiền vậy! Mỗi bữa chị Hương chắc phải lo chuẩn bị nấu nướng chứ cả bọn đi từ sớm có phụ được gì đâu! (nhớ lại sao mà áy náy quá!).
Xe chạy tới Tiền Giang khoảng 6:30, ghé vào trạm dừng chân của Phương Trang, nơi này thật rộng lớn, khang trang, vẫn còn đang tiếp tục xây dựng mở rộng thêm nữa.
Tớ mua một cái bánh bao và hộp sữa đậu nành rồi ra ghế bên ngoài ngồi cho thoáng, anh bạn nhỏ cũng vừa ra, tớ bắt chuyện, hỏi về hai cái trường KT và SP của Vĩnh Long, hắn nói bây giờ đó là trường Sư Phạm Kỹ Thuật và Cao Đẳng SP, A! cũng còn chút hơi hướng của ngày xưa. Tớ hỏi lát nữa còn nhìn thấy không hay nhà cửa che khuất rồi? "vẫn còn nhìn thấy cô ạ nhưng bây giờ xe không đi đường đó vì tránh vào thị xã nên cô sẽ không thấy được!" Tiếc quá nhỉ! tớ chỉ muốn thấy lại cái cảm giác ngày nào!
7 giờ lên xe đi tiếp, qua cầu Mỹ Thuận nhanh quá, nhìn ra thấy trời sông cùng một màu xám buồn! Hy vọng lát nữa nắng lên...Dọc bên đường có rất nhiều "Quán cà phê võng" cái này thì trứớc đây không có à nha!, khoảng mấy chục cái võng treo dưới những tàn cây trứng cá ken dày, có chỗ thì cây bàng hay một mái tranh nhưng phần nhiều là cây trứng cá, cây trứng cá có tán lá rất thơ mộng (và trái thì rất ngon ngọt!) nhưng nhìn những cái võng cũ kỹ, không được hay lắm!
Đến Vĩnh Long, anh thanh niên kế bên xuống xe với lời chào: "con xuống trước nha cô!". Một người lịch sự.
Cứ thế xe chạy ro ro qua cầu Cần thơ là biết sắp đến nơi rồi
Chụp từ trên xe |
Đến nơi rồi, lên xe trung chuyển chỉ có tớ, một ông và 1 gia đình, xe chạy qua nhiều đường phố, coi như tớ cũng được 1 vòng City tour! xuống hết rồi, chỉ còn mình tớ thôi, tớ nói đến số 24 PNL (vì nghĩ rằng đó là con hẻm số 24, mình xuống đầu hẻm rồi đi vô kiếm, quá dể!) hồi hộp quá!
Xe tới ngã tư, tài xế hỏi quẹo phải hay trái cô? (chắc tưởng mình ở đó!), tớ.. ú ớ ..nói hẻm 24, chạy quá rồi, quay lại, ủa!, không thấy hẻm nào cả, chỉ có một tiệm ăn nhỏ số 24! (run rồi!) tớ bèn phải "khai" là 24/26 rồi đi xuống, đến đây bác tài có vẻ ái ngại cho tớ, nói "cô coi chỗ ngã ba"
Tớ đến gần nhà số 24 mà ngỡ ngàng, nó ở ngay góc ngã ba chứ hai bên chả có hẻm nào cả! kỳ quá ta, mình nhớ rõ ràng chứ không lẽ lộn! Ngâu cũng nhớ như vậy mà! Đi tới hỏi cô gái đang bán hàng còn trẻ, không có hẻm nào ở đây cả, tớ mới nói là ngày xưa có số 24/26..cô gái nói bên này có số 24/ nè cô, đó là con đường bên hông tên là Trần Việt Châu. Lạ quá, con đường TVC này số nhà toàn là 24/.. đây rồi, số 24/26, không biết phải hông đây vì không thuộc về đường PNL! nhà này khác với những nhà xung quanh vì diện tích lớn, trông bề thế, có một cái sân khá rộng, có cái bảng nhỏ là một công ty gì đó..Hai cánh cổng cao đóng kín nhưng may là thưa nên có thể nhìn thấy rõ bên trong, hôm nay chăc chủ nhật nên không có ai làm việc!? Tớ bấm chuông, mấy con chó bên trong sủa ầm ỉ thấy ớn! một người đàn bà không còn trẻ lắm đi ra, thoạt nhìn tớ cũng sợ người ta khó chịu nhưng may quá, bà ta cười thân thiện làm tớ cũng mạnh dạn hỏi "chị có biết người chủ cũ của nhà này giờ ở đâu không?" chị ta lắc đầu và nói "em mua nhà này cũng hơn 10 năm rồi!" Thế là hết! Tớ cám ơn và quay đi, gặp một con nhỏ hỏi cô tìm ra nhà chưa cô? à, nhỏ này ở tiệm cơm hồi nãy! tớ lắc đầu mà cứ phân vân sao lại số 24/26 mà lại là đường Trần Việt Châu mà không phải là Phạm Ngũ Lão nhỉ!!? tính túm nó lại hỏi han nhưng nó đang bận đi đâu đó nên thôi vậy! Đi tới đi lui cũng chả có gì khác, nhà nào cũng buôn bán mà vô hỏi chắc cũng chả ích gì! phải mấy người lớn tuổi mới may ra chứ phần nhiều đều lớn lên sau này thì chắc không biết ..
Thế là tớ đi loanh quanh thì thấy siêu thị Maxi Mart, thôi vào đây nghỉ chân cái đã rồi tình tiếp! Gởi đồ cho nhẹ người, tớ chả biết làm gì tiếp đây, trời thì cứ u ám không có nắng, mát mẻ nhưng buồn buồn! đường phố đã hơn 9 giờ mà sao còn vắng tanh, hay là vì chủ nhật thiên hạ không ra đường?
Tớ đi lang thang tiếp thì ông xe ôm kêu, à! ra bến Ninh Kiều coi sao...
Cần Thơ có bến Ninh Kiều
Có dòng sông đẹp với nhiều giai nhân
Đây, bến Ninh Kiều nổi tiếng của Cần Thơ. sao mà vắng vẻ quá, chỉ có vài du khách..có một người cứ mời tớ đi xuống thuyền dạo 1 vòng xem chợ nổi, cồn Ấu...tớ chả ham, chợ nổi cũng mấy cái ghe bán trái cây chứ có gì lạ, trời lại muốn mưa thì mệt lắm, tớ ngồi nghỉ, nhìn xung quanh coi có gì hay
Công viên trên bến vắng ngắt |
Thôi, đi dạo phố phường vậy!
Sáng hôm sau cả bọn 5 mạng lên một chiếc xe lôi đi đến Trường Đại Học Cần Thơ để vô thi.(dĩ nhiên là mặc áo daì trắng quần trắng)
Trời ạ! tớ lại có thêm một nỗi thất vọng nữa! Trường ĐH gì mà là một dãy nhà lợp tôn, trước cũng ruộng, phía sau cũng ruộng! chả giống gì với những "Viện Đại học" tớ hình dung!
Cả một đám sinh viên ngồi lây lất trên bãi cỏ chờ vào phòng, ở đây đặc biệt là nữ sinh có thể mặc quần đen, nhìn chưa quen mắt tí nào! Nhìn quanh coi có ai quen hong ta! à! có rồi, một bạn tên Cường , cô nàng này rất dể nhận ra với cặp kính dày như đít chai, học lớp với Châu Lệ Mai..
Xem bảng báo danh để kiếm phòng thi thì chợt có một tên húi cua tới hỏi "phải cô ở QN không?" tớ gật, "tôi là anh họ của Bành Lánh, nó nói có học cùng lớp với cô đó!" À, bạn Bành Lánh cùng bàn lớp 12, cái tên đặc biệt không "đụng hàng"!! không nhớ tớ có hỏi gì về BL không nhưng hình như nó không có ở đó chứ nếu không đã gặp! anh chàng này chắc thấy tên mình ở Bình Định nên về hỏi em mà biết.
Thi mà đâu có biết gì để chuẩn bị đâu, hình như đề bài bao gồm cả 3 lớp 10, 11, 12 nên cả bọn làm bài đại khái thôi! Hình như cũng thi đâu 2 hôm thì phải, Nàng Ái thi chỗ khác, tớ và Ngâu, Mai, Hương thi cùng ngành (chả nhớ ngành gì nhưng không phải SP ). Giờ thì chẳng còn nhớ gì cái chuyện thi này ngoài trừ ông giám thị có nét mặt như lai Ấn và nhất là lúc mới bắt đầu, giám thị yêu cầu ai không có giấy tờ hợp lệ quân dịch thì đi ra ngoài, có mấy nam thí sinh đứng dậy buồn bã ra khỏi phòng, tớ cũng cảm thấy xót xa!
Trưa hôm sau thi xong, chỉ có Ái là phải thi thêm buổi chiều nhưng chắc nó không làm bài được và thấy cả bọn đã xong rồi nên cũng bỏ luôn, không thi nữa! Tính đi xem phố phường nhưng sợ trễ xe Cả bọn từ giã gia đình Hương đặng ra bến xe về cho kịp, mẹ Hương hái cho một mớ khế sau vườn nhà, bảo lên xe nếu có ai trêu chọc thì cứ lấy khế ra ăn! Trời cũng u ám muốn mưa, gặp mấy thằng lơ xe chèo kéo không được, nó trù " không đi xe này thi rớt cho mà coi!" nghe vậy cả bọn cười quá xá, thì chắc rớt chớ đậu mới lạ!
Lại phải qua 2 cái bắc, Trời gió lồng lộng...mặt sông đầy những khúc cây củi trôi về. Trời chuyển mưa..xe chật chội nhưng trên xe có mấy bác trò chuyện cũng vui.
Thế là xong một chuyến phiêu lưu
Sau này có kết quả thì dĩ nhiên không ai đậu, kể cả Hương! Hương học rất khá và rất chăm nhưng cũng "ao" thì mình rớt cũng "dzui" thôi!
Sau này năm 77, Hương có gởi cho tấm hình tốt nghiệp ĐHCT, chắc sau đó H theo học SP.
Nói chung đường phố nhà cửa quán xá cũng như Saigon, được cái thông thoáng, vắng vẻ hơn thôi.
Tớ loanh quanh như thế tính thấy có quán caphê nào xinh xinh một chút thì ghé vào kiếm người tán chuyện nhưng chả có cái nào coi được, quán Hợp Phố tớ đã thấy trên mạng nhưng nhìn vào thấy giông giống mấy quán có nhiều "chân dài" ở SG nên không vào!
Về lại MaxiMart vậy! ở đó cũng có quán ăn và toilet! tiện nhất là bến xe ngay trước mặt!
Lên lầu , chỗ bán thức ăn cũng chỉ vài khách trẻ.
Chọn một bàn chỉ có một ghế, tớ nhìn menu, chả có món nào đặc biệt, kêu đại một đĩa mì xào giòn hải sản:
Tớ quắc một cô bé nhân viên để nhờ bấm một tấm hình thì chị quản lý tiến tới, cười cười, chắc tưởng tớ phàn nàn gì chăng! Biết ra không có chị ta có vẻ vui vẻ hỏi chuyện, tớ nói món này hơi mặn, chị ta cảm ơn đã góp ý.
Chị Nga, người quản lý chỗ bán mì. |
Không thấy ngon miệng nhưng cũng ráng ăn, xong tớ gọi một cái Flan và một ly sinh tố.(câu giờ)!
Quán bắt đầu vắng khách, tớ nói chị Nga đến ngồi tán chuyện chơi, chị ta lại cám ơn đã "góp ý". Tớ đâm ra khoái chí, bèn tâm sự việc đi kiếm bạn mà không được, chuyện mập ốm, chuyện con cái, học hành.v.v.
Rồi cũng phải đứng lên chứ ngồi mãi sao đặng! mới 1:00.
xuống dưới lượn qua mấy gian hàng coi có gì đặc biệt, chả có gì khác Saigon! Chả lẽ không có gì đem về Sg sao ta!? Tớ nhớ thèn Hậu nói có bánh tét ngon lắm, vậy thì kiếm bánh tét vậy. Hỏi một cô bé bán hàng, cười cười nói không biết rõ nhưng chỉ một cái tiệm (khó nhớ tên), tớ đi ra đường, vừa lúc một chị bán vé số đi tới, tớ túm ngay hỏi chỗ nào bán bánh tét ngon, chị ta sốt sắng nói ở Cái Khế, Nhà Lồng 3, rồi chị tiếc rẻ, phải chi mua từ sáng mới ngon, kệ, có còn hơn không, rồi chị nói anh xe ôm chở tớ tới đó, anh này cũng nói bánh ở đó ngon lắm, khách du lịch hay mua về làm quà !(vậy là biết mình là khách rồi), tới chợ anh ta chỉ vô là thấy ngay hai hàng bánh, tớ mua 2 cái nhân đậu, 1 cái nhân chuối hết 110k. Thế là xong, không còn gì để làm, tớ vui miệng hỏi bâng qươ anh xe ôm có biết đường Trần Việt Châu kế bên đường Phạm Ngũ Lão không? "Biết chớ! mà con đường đó hồi xưa nhỏ xíu hà!" Như vậy là đúng rồi, người ta lấp con mương nên bây giờ rộng ra, vậy chắc chắn căn nhà mình hỏi hồi sáng là đúng rồi! khỏi phải hồ nghi nữa!!
Tớ về lại siêu thị lấy đồ rồi bước qua đường, vô phòng vé lấy vé xe đi ngay (thay vì đã đăng kí chuyến 16 giờ).
Xe Phương Trang nhộn nhịp, nhưng rất trật tự, xe xuất bến liên tục, tớ chỉ chờ 15 phút là đi liền.
Trời vẫn ui ui, bây giờ ông Trời khóc hay cười gì tớ cũng chả quan tâm. Chỉ mong về đến Sg đừng có mưa lớn ngập đường thôi.
Xe chạy bon bon, có ghé lại vài trạm để đón khách tiếp.
Lại những cảnh vật như hồi sáng, nhà cửa, ruộng vườn, caphê võng, cầu, sông.v.v..ngủ quách cho phẻ, nhưng rồi tớ nghĩ, thôi, nhìn lần cuối đi, không bao giờ đi nữa đâu.
Chợt thấy chữ Cai Lậy. Địa danh này tớ cứ nhớ mãi mặc dù chả có dính líu gì! Chả là hồi đó, đi ngang Cai Lậy, ruộng lúp xúp nước,bạn Ái có kể có người quen hay bà con gì đó bị thương ở đám ruộng rồi tử trận. Chỉ vậy thôi mà mỗi lần nghe đến cái tên này, tớ lại nhớ đến.
Xe cũng ghé lại cái trạm hồi sáng ở Tiền Giang, giờ này sân đầy xe PT, ra vô tấp nập chứ không vắng như giấc sáng. Tớ ngồi nghỉ chứ không ăn gì, chỉ 30 phút vừa vệ sinh rồi ăn uống thì..không thoải mái, gần về nhà rồi, lo gì!
À! có điều thiếu thiếu, hồi trước đi xe chật chội nhưng cửa mở, hương đồng gió nội, mùi lúa thơm đặc trưng sực nức đoạn đường, còn bây giờ, xe tiện nghi, có máy lạnh, cửa xe đóng kín mít nên chả có thưởng thức được mùi vị quê hương!
Tại trạm dừng chân |
Tới nhà đã gần 6 giờ.
Thôi nhé, Cần Thơ ơi, không còn vương vấn gì.
Chuyến đi tuy không đạt được kết quả nhưng tớ cũng mãn nguyện rồi! Cũng như mình mua vé số, trúng thì mừng còn không thì ..chả sao!
Bây giờ ngồi gõ những dòng này mà trong đầu tớ vang lên câu hát Thôi thế từ nay em cố đành quên rằng có người...