Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

January 31 Sinh Nhật Khang BK

Một ngày như ý nhé KBK
 Hôm nay đã là 28 Tết nghĩa là xem xém Tết
 Chúc bạn bè gần xa có những ngày vui vầy xum họp
Năm mới  AN KHANG THỊNH VƯỢNG

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

Đưa ông Táo

 Hôm nay là ngày 22 tháng chạp
Thường thì người ta đưa ông Táo về Trời vào ngày 23 tháng chạp
nhưng nhà mình thì cúng ngày 22! vì sao?
Bởi vì có lần má mình nghe thầy phán: cúng tối 22 để sáng 23 ông Táo lên đường!
Sáng nay đi chợ sớm để khỏi chen, mua hoa quả, thèo lèo cứt chuôt.
Chợ năm nay cũng đông nhưng có vẻ buồn hơn mọi năm, có lẽ do vật giá đắt đỏ.
Người ta bây giờ thích vào siêu thị hơn
nhưng mình thì khỏi, vô siêu thị mấy ngày này đông nghẹt người lớn, trẻ em, đứng chờ tính tiền sốt ruột.
Nhà ai xài nhiều thì ráng chen chứ nhà mình chả có tết nhất gì!
có chú của Thu Cúc năm nào cũng cho mấy đòn bánh tét là yên tâm rồi,
chỉ còn mua thêm ít thịt và rau để cuốn bánh tráng là xong.
Người lớn thích ăn cơm nóng nên mùng 3 đã nấu cơm rồi (sẵn cúng đưa ông bà luôn
 Mùng 4 thì coi như xong!!
Bánh tét còn bao nhiêu thì sáng sáng tét ra chiên...nóng giòn...

Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

Sắp Tết rồi!

Mấy ngày này Saigon thật dễ chịu     
Buổi sáng có sương mù
Đường phố nhộn nhịp,
Mọi người hối hả
Ngoài Bắc và Trung rét cóng!
Mới mở màn đầu năm , trên thế giới thiên tai đã khốc     
liệt rồi!!

Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

Hết một năm

Sắp hết lịch rồi, lại hết một vòng tròn năm tháng!
Năm qua có nhiều điều không vui, có nhiều người quen đã ra đi mãi..
Ông Trời thì trở chứng nóng lạnh mưa gió khác thường.
  

Cũng như mọi khi, ta cũng cứ hy vọng sẽ khá hơn ở năm tới!
     

Hạnh phúc của cây táo

Những ngày sắp hết năm, không khí khô hanh, lòng man mác, lượn net, thấy bài này,
.........................................................................................................................
 ..  Mỗi người trong chúng ta đều có một Sorrento, để về lại trong hồi tưởng. Dù có lẫn lộn với bao cảm xúc trái nghịch nhau, khi về lại, ít nhiều chúng ta cũng tìm được ở đó một góc để nghỉ ngơi. Tôi xin kết thúc bài viết bằng một câu chuyện phỏng dịch từ cuốn sách nhỏ, The Giving Tree, của Shel Silverstein. Ông viết và minh họa cho trẻ con lẫn người lớn. Những minh họa của Silverstein độc đáo, tôi đề nghị các bạn tìm xem cuốn sách, do Harper Collins Publishers xuất bản. Câu chuyện như thế này:
  

Ngày xưa có một cây táo... nó yêu một thằng bé

Mỗi ngày thằng bé đến chơi với cây
Kết lá làm vương miện, đội lên đầu như chúa tể rừng xanh.
Thằng bé trèo lên thân cây, đu cành cây, ăn trái
Rồi chơi trò cút bắt với cây.
Khi mệt nó nằm ngủ dưới bóng mát.
Nó yêu cây táo vô cùng
Cây thấy mình hạnh phúc.
Thời gian qua...
Thằng bé lớn lên và không còn đến chơi với cây như ngày nào.
Cây thấy cô đơn.
Một ngày kia, thằng bé trở lại, cây bảo:
"Này thằng bé, hãy đến đây, trèo lên thân ta, đu cành ta, ăn trái cây của ta, và vui đùa dưới bóng mát của ta."
Thằng bé trả lời:
"Ta lớn rồi, đâu còn leo trèo và chơi đùa như thế nữa.
Ta cần tiền để mua sắm và vui chơi như người lớn.
Ngươi có tiền cho ta không?"
Cây bảo:
"Ta không có tiền. Ta chỉ có lá và trái cây.
Này thằng bé, hãy hái táo của ta đem ra chợ bán.
Mi sẽ có tiền và mi sẽ sung sướng."
Thằng bé liền trèo lên cây, hái thật nhiều táo rồi mang đi.
Cây thấy mình hạnh phúc.
Nhưng rồi, lâu lắm không thấy thằng bé
Cây táo buồn.
Bỗng, một ngày kia thằng bé trở lại, cây rung cành lên hớn hở:
"Lại đây, thằng bé, hãy trèo lên thân ta, đu những cành ta, và hãy vui đùa thỏa thích."
Thằng bé bèn nói:
"Ta đâu có thì giờ để leo trèo
Ta lạnh lẽo và cần một mái ấm
Ta muốn có vợ, có con, nên cần một mái nhà.
Ngươi có nhà cho ta không?"
Cây trả lời:
"Ta không có nhà, cả khu rừng này xem như nhà của ta.
Nhưng, mi có thể chặt những cành cây của ta để cất nhà.
Mi sẽ sung sướng."
Và như thế, thằng bé chặt hết những cành cây, rồi mang đi cất nhà.
Cây táo thấy mình hạnh phúc.
Nhưng rồi... lâu lắm, thằng bé không trở lại.
Khi nó trở lại, cây vui mừng khôn xiết, nhưng chỉ thều thào:
"Này thằng bé, hãy lại đây nô đùa với ta."
Thằng bé bảo:
"Ta già rồi, và buồn nữa, làm sao vui đùa được.
Ta muốn có một chiếc thuyền để đi thật xa khỏi nơi này.
Ngươi có thuyền cho ta không?"
Cây trả lời:
"Hãy chặt thân ta để làm thuyền
Rồi giăng buồm đi xa... và sống hạnh phúc."
Thằng bé bèn chặt thân cây, làm thuyền rồi giăng buồm đi xa.
Cây táo thấy mình hạnh phúc...
Thật ra... không hẳn như thế.
Sau đó rất lâu, thằng bé trở lại.
Cây bảo:
"Thằng bé ơi, ta xin lỗi. Bây giờ, ta chẳng còn gì cho mi nữa.
Ta chẳng còn trái táo nào cả."
Thằng bé trả lời:
"Răng ta yếu lắm rồi, đâu còn ăn táo được nữa."
Cây lại bảo:
"Ta cũng chẳng còn cành cây nào để mi đánh đu trên đó."
Thằng bé trả lời:
"Ta già lắm rồi, còn sức nào mà đánh đu trên cành nữa."
Cây lại bảo:
"Ta cũng chẳng còn thân cây nào để mi trèo lên chơi."
Thằng bé trả lời:
"Ta yếu lắm rồi, đâu còn leo trèo gì được nữa."
Cây thở dài:
"Ước chi ta còn chút gì cho mi.
Giờ đây, ta chỉ là một gốc cây già cỗi. Thế thôi..."
Thằng bé liền nói:
"Ta có thiết tha gì nữa đâu.
Ta chỉ cần một chỗ vắng vẻ ngồi xuống nghỉ ngơi.
Ta mệt mỏi lắm rồi."
Cây táo chợt như vùng dậy, bảo:
"Tốt lắm. Cái gốc cây già cỗi này rất tiện để ngồi nghỉ.
Lại đây, thằng bé.
Hãy ngồi xuống và nghỉ mệt đi."
Thằng bé bèn đi đến gốc cây, ngồi xuống.
Và...
Cây táo thấy mình hạnh phúc.
Trương Vũ

Maryland, tháng 3 năm 2009
   


Nhà giáo

Khi sáng đi ngang trường học, thấy rộn ràng hoa lá! À! mai là ngày 20-11 rồi!
 Hồi thời mình, chắc chả có đứa nào nghĩ tới chuyện tặng hoa cho thầy cô (sến quá!)hihihi..
 Riêng tớ, không thích tới gần thầy cô, không biết mình ngại điều gì nhưng thường  tớ không khi nào tới nhà Thầy cô nếu không có chuyện cần, ra đường, nếu thấy bóng dáng thầy cô nào từ xa là tớ đã lĩnh sang hướng khác rồi (để khỏi chào!) Giờ nghĩ lại thấy cũng buồn cười thật! có gì mà phải né chứ!! Nhưng hồi đó mình là vậy đó.
 Thầy cô thì hồi đó tớ chả thích ai trừ 1,2 vị có tâm huyết, nhưng cũng chỉ đứng từ xa mà kính trọng thôi! Có lẽ thế nên chả có thầy cô nào ưa cái bản mặt tớ!
 Bây giờ biết nhiều hơn chút thì mới hay thầy trò lứa mình và ở những xứ Á Châu này thì có 1 khoảng cách, không thân mật như bên Tây! có lẽ vì ngày xưa làm 1 ông Thầy là rất khó (dân đen phần nhiều mù chữ) nên rất đươc coi trọng (trên cả cha, chỉ sau dzua: Quân , Sư Phụ) Thầy dạy đủ thứ, nhất là tư cách đạo đức lẽ sống...Chứ còn nay Thầy chỉ là 1 cái nghề (mà nhiều khi bị chọn) nên chả trách có nhiều chuyện đau lòng xãy ra!
 Sau 75, nếu mình còn ở lại QN thì chắc chắn cũng phải làm nghề gõ đầu trẻ rồi (hú hồn!)
Phần lớn mấy bạn còn ở lại đều thế cả thôi!
 Khỏi nói, ai cũng biết, nghề này hiện chịu rất nhiều áp lực. Cứ mỗi lần gặp Hoa, nghe nó nói chuyện dạy mà phát chán! nhiều khi tớ nói :dù sao cũng có niềm vui trong đó chứ? Từ Nhơn nói: niềm vui không đủ bù lại được! chán lắm!! nếu có thể, nó sẽ chọn nghề khác!!
 Bây giờ thì các bạn nhà giáo của mình đều đã nghỉ hưu, có người còn dạy thêm chút đỉnh nếu không có việc gì khác.
 
  Gõ bài này để tặng chị Chín, một cựu cô giáo..và các bạn ở QN...
 Chắc là Chín vẫn nhớ cái quãng thời gian đó chứ! dù sao đó cũng là những ngày tháng đẹp nhỉ!?

     

Ngày tựu trường

Hằng năm cứ vào cuối thu khi lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường...
 
Đó là những câu  mà ai trong chúng ta đều thuộc lòng.
 Riêng tớ, nhớ nhất là ngày khai giảng năm lớp Đệ Thất! Sau khi thi đậu vào trường Nữ, lòng ngập tràn hân hoan, lo đi may quần áo mới, chiếc áo dài đầu tiên trong đời, mua cặp, vở...sau đó là những ngày chờ đợi, nôn nao háo hức, sắp có nhiều điều mới lạ, trường mới, bạn mới, thầy cô mới...
  Những mùa sau tuy không háo hức bằng nhưng sau khoảng thời gian nghỉ hè khá dài, tớ cũng rất mong cho đến ngày tựu trường để gặp lại đông đủ bạn bè.  Những ngày đầu niên khoá, chưa có gì phải lo nên rất vui.
 Còn bây giờ:
 Sáng sáng đi chợ ngang qua 2 trường tiểu học, xe cộ nghẹt cứng, phải len lỏi qua khỏi cho lẹ vì ngột ngạt khói xe..con nít ríu rít vào trường, mấy cái quán trước trường cũng đầy tụi nhóc ngồi ăn 1 cách vội vàng, nhiều đứa lớn rồi nhưng cha mẹ phải đút cho lẹ còn vào lớp!
  Ngày trước làm gì có cảnh này, tụi mình rủ nhau đi bộ đến trường, vừa đi vừa chuyện trò rôm rả, ngang nhà bạn nào thì ghé vào rủ đi luôn, chả có ai hộ tống hay đút cho ăn!!
 Con nít bây giờ tội quá, phải dậy sớm, cha mẹ chở đến trường rồi tan học đón về, không có la cà, chưa kể phải ăn vội vàng rồi đến lớp học thêm, có đứa ngồi sau xe ngủ gục!
          Chắc chắn tụi nhỏ không có cái cảm giác háo hức nôn nao vì thực ra đã đến trường từ trước đó cả tháng rồi, bây giờ theo nguyên tắc đúng ngày thì làm lễ khai giảng thôi!! và bắt đầu những ngày mệt mỏi với thành tích của giáo viên, của trường! chưa kể áp lực từ cha mẹ
  

Đôi điều về calci và loãng xương

Dùng thuốc chống loãng xương sao cho đúng?

Khỏi cần làm thống kê cũng dư biết, loãng xương từ lâu đã có mặt trong danh sách top ten của các đề tài được khai thác trên những phương tiện truyền thông đại chúng.
Đọc kỹ hướng dẫn vẫn còn thiếu!
Khỏi cần làm thống kê cũng dư biết, loãng xương từ lâu đã có mặt trong danh sách top ten của các đề tài được khai thác trên những phương tiện truyền thông đại chúng. Nhiều người sợ loãng xương còn hơn sợ cao huyết áp!
Nhưng, nếu tưởng loãng xương là bệnh mới có vào thời này thì bạn đã lầm. Bệnh này hoành hành từ khi có… bộ xương! Những năm gần đây sở dĩ được đề cập nhiều phần vì các thầy thuốc đã hiểu sâu hơn về bệnh này, phần vì nhiều hãng thuốc, thực phẩm chức năng, thực phẩm ăn kiêng… "ăn theo" nên quảng cáo rầm rộ.
Thuốc chống loãng xương, cụ thể là thuốc chứa canxi, đang là món hàng bán rất chạy. Dùng thuốc thì đúng rồi, chỉ đáng tiếc là nhiều người mua thuốc nhưng lại không biết dùng sao cho đáng "đồng tiền bát gạo"!
Chuyện gì cũng có lý do
Mô xương có điểm độc đáo là chất vôi luôn được tân trang. Đó lại là điểm éo le! Loãng xương như tên gọi, là bệnh do chất vôi, vì lý do nào đó, thay vì bám vào xương thì rong chơi đâu đó rồi thất thoát mất, khiến xương cứ như công trình xây cất bị rút ruột.
Mất hết thì không, nhưng khi đó xương có chỗ dày chỗ mỏng bất thường nên dễ đau, dễ gãy! Việc cung cấp chất vôi để bù vào chỗ trống tất nhiên là cần thiết, vấn đề là làm sao uống thuốc canxi mà vôi vào đến chỗ xương cần.
Mẹo vặt khi dùng thuốc
Cần lưu ý vài điểm khi dùng thuốc có canxi:
* Nên dùng có thêm sinh tố D vì sinh tố này thúc đẩy tiến trình hấp thu chất vôi qua màng ruột.
* Không nên dùng thuốc canxi chung với sữa vì sữa tương tranh với vôi trong quá trình hấp thu. Đừng tưởng vôi này ưa vôi kia rồi hố!
* Không cần dùng thuốc canxi với liều cao vì không hữu dụng bao nhiêu. Đừng quên là lượng canxi thừa nếu không vào xương ắt phải tích lũy đâu đó, chẳng hạn thành sỏi trong đường tiết niệu. Do đó, để an toàn và hiệu quả, nên dùng liều thấp nhưng nhiều lần trong ngày.
* Đừng dùng thuốc canxi lúc bụng đói hay gần giờ đi ngủ, vì lượng chất chua được bài tiết suốt đêm trong dạ dày sẽ cản trở tiến độ hấp thu chất vôi. Ngược lại, nên dùng thuốc canxi giữa bữa ăn với khẩu phần càng nhiều rau cải càng tốt để mượn chất xơ trong thức ăn "chuyên chở" chất vôi xuống đến ruột non.
* Giảm tối đa thực phẩm có nhiều phốtpho (P), như nước ngọt có ga, lạp xưởng, thịt xông khói… trong lúc dùng thuốc canxi, vì khoáng tố này, cũng như thuốc lá, rượu bia, thuốc corticoid, là khắc tinh của chất vôi.
* Cần vận động nếu muốn canxi được giữ lại trong xương. Nếu xương không rung rinh nhờ vận động, chất vôi sẽ không thèm dính vào xương. Uống thuốc canxi mà không thể dục, thể thao thà đừng uống tốt hơn.
Thêm vào đó, đừng quên là thuốc canxi có thể làm mất tác dụng của một số thuốc tim mạch và kháng sinh. Do đó, không nên dùng chung. Tốt nhất là dùng thuốc canxi cách các thuốc khác khoảng hai giờ.
Đúng thuốc khác xa đúng thầy
Sau hết, muốn thuốc canxi có hiệu quả tối ưu, cần nhận định cho rõ vị trí của thuốc trong phác đồ điều trị. Phát hiện và điều trị loãng xương là cần thiết, nhưng điều trị loãng xương mà chỉ tập trung vào thuốc canxi lại là một sai sót nghiêm trọng. Đáng tiếc là tình trạng này lại đang phổ biến. Chất vôi không thể vô cớ ra đi không lời từ biệt.
Phía sau căn bệnh loãng xương bao giờ cũng có tác động giấu mặt của nhiều yếu tố, trong số đó, ảnh hưởng hàng đầu là từ hệ nội tiết, như ở người mãn kinh, rối loạn chức năng tuyến giáp… Trị loãng xương mà bỏ quên hệ nội tiết chẳng khác nào chữa bệnh nội tạng bằng cách thoa thuốc ngoài da!
 BS Lương Lễ Hoàng
 Muốn uống sữa cho nên thuốc cần lưu ý vài điểm trước khi pha sữa vì con đường hấp thu chất vôi trong ruột vào máu không đơn giản:   
     _Trước hết, vôi dễ bị chất xơ trong rau kết dính và kéo theo đường bài tiết, do đó khi uống sữa thì cùng lúc đừng ăn nhiều rau.
   _Kế đến khẩu phần càng có nhiều magnê và sắt thì vôi càng khó được hấp thụ. Chính vì thế mà người uống thuốc có 2 khoáng tố này thường là đối tượng dễ bị loãng xương cho dù có uống sữa suốt ngày!
  _Các bà nuôi trẻ muốn tận dụng chất vôi trong sữa nên pha thêm chút đường.
   _Khả năng hấp thụ chất vôi tùy thuộc vào lượng nước chua trong dạ dày, uống sữa hay thuốc có chất vôi trong lúc bụng đói thì cũng bằng không vì vôi nếu không gặp dịch vị sẽ xuống thẳng ruột theo đường đào thải, vì thế nên pha thuốc có chất vôi trong sữa tươi và uống trong bữa ăn.
   _Ăn nhiều thịt tưởng để cung cấp chất vôi cho cơ thể là quan niệm sai lầm. Khi lượng chất đạm trong cơ thể quá cao thì sẽ gia tăng bài tiết chất vôi. Đã ăn thịt mỡ lại uống thêm sữa thì khó tránh có lúc kêu Trời vì trong máu thì thiếu chất vôi, trong khi vôi có cơ hội tích lũy trong đường tiết niệu để sinh sạn!
   _Hàm lượng chất vôi trong cơ thể có mối liên hệ trực tiếp với khoáng tố Phospho. tùy theo tỉ lệ giữa vôi và phospho mà vôi được ký gởi trong xương hay bị huy động vào máu. Càng nhiều phospho chẳng hạn vì chế độ dinh dưỡng quá nhiều thịt, cá, nước uống đóng hộp, sữa đặc có đường,bột nổi, bột ngọt thì có uống nhiều sữa cũng chỉ giúp vui cho nhà sản xuất.
   _Cà phê và trà là 2 yếu tố thúc đẩy tiến trình bài tiết chất vôi, có pha thêm sữa vào cà phê hay trà cũng vô ích.
   _Đối tượng bước vào tuổi tắc kinh dễ bị loãng xương vì khả năng hấp thụ chất vôi từ thực phẩm đột ngột giảm thiểu vào thời kỳ này và vì vôi bị bài tiết nhiều hơn trong nước tiểu dưới ảnh hưởng của rối loạn nội tiết tố.
   _ Chế độ dinh dưỡng có đủ chất vôi chưa hẳn là điều kiện để vôi được hấp thụ tối đa. Đừng tưởng cứ uống sữa theo quảng cáo thì ngừa được loãng xương.
 BS LLH
   
Thêm 1 bài nữa
Để tránh loãng xương, bạn nên dùng các loại thực phẩm từ thực vật có các chất giống nội tiết tố nữ như đậu phụ, sữa đậu nành, giá đỗ...
Cần cung cấp đủ canxi để tạo xương qua các thực phẩm dùng hằng ngày, đặc biệt là sữa và các sản phẩm từ sữa. Một phụ nữ trên 60 tuổi cần bổ sung 800-1.000 mg canxi mỗi ngày. Cần cung cấp đủ vitamin D để tăng hấp thu canxi bằng cách cho da tiếp xúc với ánh nắng mặt trời vào buổi sáng sớm. Không uống nhiều rượu, cà phê, không hút thuốc lá vì chúng làm giảm hấp thu hoặc làm mất canxi.
Tuy nhiên, không phải mọi thực phẩm giàu canxi đều đáp ứng cao về nhu cầu canxi của cơ thể vì chất này khó đồng hóa dưới ảnh hưởng của dịch dạ dày mà phải có thêm tác dụng của acid mật. Việc hấp thu canxi diễn ra chủ yếu ở đoạn trên ruột non. Hiệu quả cao nhất của việc đồng hóa còn phụ thuộc vào tỷ lệ tương quan với các chất khoáng khác. Chẳng hạn magiê trong khẩu phần tăng thì lượng canxi thải ra theo nước tiểu cũng nhiều hơn. Lượng magiê thích hợp trong khẩu phần là bằng 1/2-3/4 canxi.
Việc tăng lượng phospho trong khẩu phần sẽ làm giảm độ đồng hóa canxi và tăng lượng bài xuất chất khoáng này theo nước tiểu. Tỷ lệ canxi/phospho thích hợp là 1-1,5. Thường trong khẩu phần ăn, tỷ lệ này không thích hợp. Do đó, cần có những chất điều chỉnh đặc hiệu tương quan này, mà vitamin D là quan trọng nhất.
Việc thừa kali cũng làm giảm hấp thu canxi rõ rệt vì kali cản trở sự tạo thành những liên kết phức tạp của canxi đối với các acid mật.


Canxi có tương đối nhiều trong các loại thực phẩm, nhưng chỉ những thực phẩm có mối tương quan giữa chất này và các thành phần khác thích hợp thì mới có giá trị:
- Sữa và các chế phẩm từ sữa có hàm lượng canxi cao, lại tương quan thích hợp với phospho và magiê nên dễ đồng hóa và được sử dụng hoàn toàn trong cơ thể.
- Cá kho, cá hộp cũng có lượng canxi cao; tương quan thích hợp với phospho và megiê.- Ngũ cốc và các chế phẩm của nó giàu canxi nhưng khó đồng hóa hơn. Mặt khác, trong ngũ cốc có các liên kết phytin của phospho acid, cùng với canxi sẽ tạo thành các liên kết không tan.
- Các loại đậu đỗ có tương quan canxi với magiê và phospho tốt hơn nên cũng có giá trị hơn ngũ cốc.
- Rau dền có nhiều canxi nhưng cũng giàu acid oxalic nên làm giảm hấp thu canxi.
- Cua đồng có nhiều canxi nhưng nhưng tương quan canxi-magiê không thích hợp nên cũng ít có giá trị.
(Theo Sức Khỏe & Đời Sống)

 Thực phẩm giàu canxi

 Canxi có rất nhiều trong sữa nhưng nếu không thích, bạn có thể chọn cho mình những loại thực phẩm khác.  
  1. Sữa

Một tách sữa không béo cung cấp cho cơ thể 306mg canxi với lượng calo thấp, bổ sung các vitamin và khoáng chất cần thiết như vitamin D giúp tăng sự hấp thụ canxi.
Sữa chua làm từ sữa không béo chứa 448mg canxi. Cùng với nước ép hoa quả tươi và một chút mật ong, bạn đã có một loại hỗn hợp dinh dưỡng lý tưởng cho những người muốn có thân hình thon thả và làn da mịn màng.
Một tách sữa đậu nành có bổ sung canxi chứa khoảng 300mg canxi và 130calo. Nó cũng là loại thức uống ít béo, không có cholesterol rất có lợi cho sức khỏe của mọi người.

2. Phô-mai trắng
Một tách phô-mai trắng hớt một phần váng chứa khoảng 669mg canxi. Phô-mai trắng có lượng canxi nhiều hơn phô-mai làm từ sữa gạn kem hay sữa nguyên kem.
3. Đậu phụ
Đậu phụ rất dễ tiêu hóa mà lại cung cấp lượng prôtêin cao. Một nửa bát đậu phụ chắc chứa khoảng 253mg canxi và 88 calo.
Đậu phụ ít béo và không chứa cholesterol. Đậu phụ có vị lạt, nhưng có thể chế biến thành rất nhiều món ăn dễ hấp thụ và rất có lợi cho sức khỏe.
4. Các loại rau màu xanh sẫm
Các loại rau có lá màu xanh sẫm thường thấy như: rau muống, rau mồng tơi, cải xanh… Một bát rau sau khi được nấu chín cung cấp khoảng 41calo và 245mg canxi. Rau xanh còn cung cấp chất xơ và là thức ăn lý tưởng cho những người muốn giảm cân.
5. Cá mòi
Cá mòi cũng là thức ăn cung cấp cho bạn lượng canxi đáng kể. Một lon cá mòi đóng hộp chứa 191calo và 351mg canxi. Đây là loại thức ăn rất ngon miệng, thỉnh thoảng bạn nên có trong thực đơn gia đình.
Cá hồi cũng là nguồn cung cấp canxi dồi dào.
6. Quả đậu đỗ
Các loại cây thuộc họ đậu là những thực phẩm giàu prôtêin,cacbonhydrat…và là nguồn cung cấp canxi chất lượng cao.Một bát quả đậu trắng nhỏ chứa khoảng 191 mg canxi và 307 calo. Đậu nành cũng là một lựa chọn tốt cung cấp canxi cho cơ thể.
7. Hạnh nhân
Một lượng khoảng 23 quả hạnh nhân cung cấp 70mg canxi và 164calo.Quả hạnh nhân không chứa cholesterol và ít béo nên là loại quả rất tốt cho sức khỏe của tim. Hạt vừng, quả óc chó…cũng cung cấp rất nhiều canxi.
Quỳnh Liên

  (Dùng đường tinh luyện là một yếu tố khác trong chế độ ăn làm gia tăng sự mất calci trong cơ thể. Sau khi dùng đường thì lượng calci bài tiết trong nước tiểu tăng)
 
Thạc sĩ Lê Thị Hải phân tích, trong 100 ml sữa tươi có khoảng 120 mg calci, mỗi ngày trẻ chỉ cần uống 500 ml sữa tươi là đủ lượng calci cho cơ thể. Việc thừa calci từ nguồn thực phẩm như sữa, thức ăn là an toàn vì phần thừa sẽ được thải ra ngoài qua đường tiểu. Còn calci thừa do thuốc sẽ gây sỏi thận, tăng calci máu, táo bón, buồn nôn, ăn không ngon, đau xương, thậm chí khiến trẻ bị lùn vì cốt hóa xương sớm, khiến xương không phát triển.



Về chuyện bưởi hại thuốc

Chị Chín có nói đến chuyện phải tránh dùng bưởi khi dùng thuốc, tớ kiếm thêm tài liệu về chuyện này cho mấy bạn rõ hơn vì ít có BS nào dặn bịnh nhân chuyện này

  Tránh dùng bưởi khi uống thuốc


   Trong khi chữa bệnh bằng những loại thuốc tây, bệnh nhân thường được khuyên phải tránh uống những thức uống có chất rượu. Cũng trong trường hợp này, việc gia tăng ăn và uống những loại trái cây thường được khuyến khích, "để cơ thể có thêm vitamine C, hay những chất bổ dưỡng". Đó là một quan niệm không hoàn toàn sai, nhưng bệnh nhân nên thận trọng chọn lọc những loại nước trái cây nào thích hợp, bởi vì một cuộc nghiên cứu vừa qua cho thấy loại nước bưởi có khả năng làm gia tăng hoạt tính của một số dược phẩm, có thể gây nguy hiểm và tử vong. Sau đây là bài viết về kết quả nghiên cứu về trường hợp này của Nicholas Bakalar vừa được đăng tải trên tờ The New York Times.
Vào năm 1989, một nhóm các nhà nghiên cứu ở Canada đang nghiên cứu một loại thuốc về huyết áp rất ngạc nhiên khi khám phá ra rằng việc uống một ly nước bưởi (grapefruit) có thể làm gia tăng hoạt tính của loại thuốc này lên đến mức nguy hiểm. Lúc đó họ đang kiểm tra tác động của bia rượu đối với một loại thuốc gọi là Plendil. Các nhà khoa học cần một thứ gì đó để che giấu mùi vị của rượu hầu các đối tượng thí nghiệm chỉ biết là họ đang uống thuốc mà không biết rằng mình uống thuốc bằng rượu.
David G. Bailey, một nhà nghiên cứu tại Trung tâm Khoa học Y tế London ở London, Ontario, người đứng đầu cuộc nghiên cứu này, cho biết: "Một buổi tối thứ bảy, vợ chồng tôi kiểm mọi thứ trong tủ lạnh, thấy rằng món duy nhất át được mùi rượu là nước bưởi".
Vì vậy họ đã sử dụng thức uống này trong cuộc thí nghiệm của mình, vì nghĩ rằng nước bưởi sẽ không liên quan gì đến kết quả thí nghiệm. Nhưng bỗng nhiên họ thấy hàm lượng máu của thuốc bỗng tăng vọt đáng kể ở nhóm chỉ uống nước bưởi mà không uống rượu.
Tiến sĩ Bailey nói: "Mọi người không tin chúng tôi. Họ nghĩ đây là một trò đùa. Chúng tôi gặp rắc rối khi muốn đăng bài viết về vấn đề này lên một tạp chí y học lớn". Cuối cùng bài viết cũng được chấp nhận và được Lancet xuất bản vào tháng 2/1991.
Câu hỏi kế tiếp là tại sao loại nước ép này lại gây hiệu ứng như thế.
Hóa ra câu trả lời nằm ở các enzyme gọi là hệ cytochrome P-450, đặc biệt là enzyme CYP 3A4. Loại enzyme này chuyển hóa nhiều loại thuốc cũng như nhiều chất độc thành những chất ít hiệu lực hơn hoặc dễ bài tiết hơn, đôi khi là cả hai.
Nước bưởi ngăn chặn khả năng này của CYP 3A4, gia tăng hiệu lực của thuốc bằng cách cho phép thuốc hòa tan nhiều hơn vào trong máu, kết quả là tạo ra một lượng thuốc quá liều.
Nước bưởi chỉ tác động với enzyme này trong ruột chứ không tương tác trong gan hay những bộ phận khác. Kết quả là nó chỉ có tác dụng với thuốc uống chứ không tác dụng với thuốc tiêm.
Hiện nay có rất nhiều nghiên cứu cho thấy tác động của nước bưởi với nhiều loại thuốc được sử dụng rộng rãi khác. Đa số không đem lại hậu quả gì nghiêm trọng nhưng một số ít lại có. Ví dụ, các loại thuốc làm giảm cholesterol như Lipitor, Mevacor và Zocor đều gia tăng hiệu quả của thuốc khi được uống với nước bưởi. Hàm lượng quá liều của những loại thuốc này có thể đưa đến một chứng rối loạn cơ bắp nghiêm trọng gọi là hoại tử cơ (rhabdomyolysis) và đôi khi dẫn đến tử vong.
Như thế nghĩa là người ta có thể giảm liều lượng thuốc cần dùng chỉ bằng cách uống nước bưởi hay không?. Tiến sĩ Bailey nói rằng "Không. Vấn đề là tác dụng của nó không thể dự đoán được. Bạn không thể giảm liều Lipitor và tăng lượng tiêu thụ nước bưởi chùm. Khả năng hấp thụ nước bưởi nhiều hay ít ở mỗi người mỗi khác. Lượng enzyme mà người ta có trong ruột cũng khác nhau rất lớn. Tính toán quanh quẩn với món nước bưởi không phải là một ý kiến hay chút nào".
Nước bưởi cũng có thể ngăn cản sự trao đổi của các chất ức chế serotonin có chọn lọc (Selective serotonin reuptake inhibitors - S.S.R.I.), chẳng hạn như Prozac, dùng để điều trị chứng suy nhược.
Tiến sĩ Marshall Forstein, giáo sư tâm thần học ở Harvard, cho biết ông khuyên bệnh nhân nên đổi từ nước bưởi sang một loại nước uống khác vì hầu hết các loại trái cây thuộc họ cam quýt đều không gây hiệu ứng tương tự. "Nếu họ khăng khăng đòi, tôi sẽ cố gắng kê toa cho S.S.R.I. hoặc các loại thuốc khác được uống vào một thời điểm mà nước bưởi đã được chuyển hóa hết".
Trong số các loại nước trái cây, nước bưởi có tác động mạnh nhất, nhưng nước chanh và nước cam làm từ cam Seville cũng có tác động ức chế tương tự với enzyme CYP 3A4. Ở một số loại thuốc, nước táo cũng có ảnh hưởng như thế.
Dù Tiến sĩ Bailey đề nghị tránh dùng nước bưởi hoàn toàn khi đang uống thuốc nhưng một số chuyên gia lại cho rằng không nên quá phóng đại tác động của nó. "Những tình cảnh có thể xảy ra tương tác khá hiếm", theo Tiến sĩ David J. Greenblatt, một giáo sư dược học tại Tuft. Trước hết, ông nói, thuốc phải được hấp thụ khối lượng lớn bởi các enzyme CYP 3A4 trong ruột, mà loại này có mặt ở đây tương đối ít: "Khi xem xét dữ liệu thực tế cho mỗi loại thuốc, kết luận khoa học là những tác động này thường hiếm xảy ra, đôi khi rất nhỏ và không quan trọng. Nhưng trong một số trường hợp chúng cũng khá đáng kể".
Tiến sĩ Greenblatt và những đồng viện của ông tại Tufts đang chỉ đạo một cuộc nghiên cứu được tài trợ bởi Viện Y tế Quốc gia về lĩnh vực này trong suốt nhiều năm qua, và ông là một nhà tư vấn chuyên môn cho Ủy ban Cam quýt Florida.
Tiến sĩ Richard B. Kim, một giáo sư y dược thuộc Đại học Vanderbilt, cũng đồng ý rằng tác động này là một nguy cơ sức khỏe nghiêm trọng với một số bệnh nhân. "Tiêu thụ nước bưởi là một vấn đề liên quan đến sức khỏe, nhất là với người già, những người thường phải uống các loại thuốc chịu tác động của nó. Nếu bạn đang uống nhiều loại thuốc, hoặc nếu gần đây bạn vừa mới chuyển sang một loại thuốc khác, thì bạn phải đặc biệt thận trọng. Tốt nhất trong hoàn cảnh này là uống thuốc với nước và hoàn toàn tránh uống nước trái cây"
 Minh Trang

  Thêm 1 bài nữa:
   Nước bưởi cũng có thể... “sinh sự” với thuốc


TTCT - Theo số liệu từ Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, mỗi năm người Mỹ “lai rai” khoảng 164 triệu
gallon nước ép bưởi (theo đơn vị đo lường Mỹ, 1 gallon tương đương 3.785ml, Khác với 1 gallon của Anh tương đương 4.545ml). Con số của Bộ nông nghiệp Hoa kỳ đã làm giật mình các bác sĩ và dược sĩ. Thật bất ngờ, sự tương tác giữa nước ép bưởi và các loại dược phẩm được khám phá một cách rất tình cờ cách nay gần hai thập kỷ. Vào lúc đó, một loại thuốc trị cao huyết áp là felodipine (biệt dược là Plendil) đã nổi đình nổi đám và là cứu tinh của không biết bao nhiêu bệnh nhân cao huyết áp.
50 loại thuốc bị ảnh hưởng bởi dịch ép bưởi
Trong lúc nghiên cứu xem rượu hoặc các chất cồn (alcohol) có tác động gì trên loại thuốc này hay không, nhóm nghiên cứu người Canada đã dùng một dung dịch chứa cồn, bỏ thêm một ít nước ép bưởi nhằm giảm bớt mùi vị “khó ưa” của cồn. Bỗng nhiên các nhà nghiên cứu nhận thấy nồng độ của felodipine trong máu tăng gấp nhiều lần so với những lần nghiên cứu trước đó. Sự gia tăng nồng độ của felodipine trong máu có thể làm tăng tác động và các tác dụng phụ của loại thuốc này. Những nghiên cứu sâu hơn cho thấy chính nước ép bưởi đã làm tăng nồng độ trong máu của các loại thuốc được nghiên cứu.
Gần 20 năm nay, các bác sĩ và dược sĩ đã đếm được có trên 50 loại thuốc được kê toa (prescription) và không cần kê toa (over the counter - OTC) bị ảnh hưởng bởi dịch ép bưởi. Những nghiên cứu về sự tương tác giữa nước bưởi và dược phẩm đã đặt giả thuyết rằng những hợp chất có trong nước bưởi có tên gọi furanocoumarins chịu trách nhiệm chính trong việc tương tác với dược phẩm.
200ml nước bưởi cũng đủ...  “sinh sự”
Các nhà nghiên cứu cho rằng furanocoumarins cùng các chất naringin, bergamottin và dihydroxybergamottin đã làm mất tác dụng của một loại enzym có tên CYP3A4 hiện diện trong các tế bào màng ruột. Enzym này có khả năng phân giải nhiều loại thuốc. Khi enzym này bị nước bưởi “phế võ công” thì thuốc sẽ tự do đi vào hệ tuần hoàn máu, từ đó làm tăng sự hấp thu của những loại thuốc này.
Điều này nghe có vẻ như có lợi cho việc sử dụng dược phẩm, nhưng thật ra sẽ gây nguy hiểm cho cơ thể. Nếu một loại thuốc được hấp thu nhanh hơn mong đợi, có nghĩa là thuốc ấy sẽ tăng tác động. Ví dụ một loại thuốc dùng để hạ huyết áp có thể sẽ làm huyết áp hạ quá mức. Nếu một loại thuốc tăng hấp thu, đồng nghĩa với việc tăng những tác dụng phụ có hại hoặc ngộ độc thuốc. Chăng hạn đang dùng một loại thuốc hạ cholesterol, nếu có sự hiện diện của nước ép bưởi thì nồng độ thuốc này trong máu sẽ cao hơn và có thể gây ra sự rối loạn cơ, tổn thương gan...
Chỉ cần một ly nước bưởi chừng 200ml đủ có thể “sinh sự” với thuốc. Tác động này có thể kéo dài tới 24 giờ. Không giống như những dạng tương tác thuốc khác có thể tránh được bằng cách sử dụng hai tác nhân có thể gây ra sự tương tác thuốc cách nhau vài giờ, đối với nước bưởi thì khoảng thời gian từ khi uống nước bưởi đến khi sử dụng các loại dược phẩm (vốn có sự tương tác với nước bưởi) phải trên 24 giờ.
Nếu bệnh nhân được kê những loại thuốc thuộc một số nhóm bệnh (xem box) cần phải hỏi ý kiến thầy thuốc về những tương tác có thể xảy ra với nước bưởi. Như đã nói, không phải loại thuốc nào cũng bị nước bưởi “sinh sự”, chỉ một số loại “không may mắn mà thôi”. Sự tác động của nước bưởi lên dược phẩm ở mỗi người mỗi khác và cũng biến đổi tùy theo những giống bưởi khác nhau.
Đã có nhiều nghiên cứu cho thấy nếu ăn bưởi cũng ít nhiều có sự tương tác với dược phẩm. Vì vậy, lời khuyên của thầy thuốc là khi sử dụng bất kỳ loại dược phẩm nào, nếu muốn chắc ăn thì tránh bưởi cũng chẳng... xấu mặt nào
DS Nguyễn Ba Huy Cường ( khoa dược- ĐH Curtin Úc)

  Nếu không phải dùng thuốc thì chúng ta cứ ăn bưởi vì rất tốt, nhất là người bị tiểu đường
  Bưởi là một thứ quả ngon, nhất là bây giờ Việt Nam lại trồng được rất nhiều giống bưởi quý như: Bưởi ngọt Canh Diễn, Đoan Hùng, bưởi Phúc Trạch, Năm Doi. Đang là mùa bưởi, dưới đây là thành phần và tác dụng của bưởi:

- Thịt bưởi có chứa các thành phần glucoxit, bưởi cũng như cam, quất (quả tắt) chứa nhiều carotin, nhiều loại vitamin, canxi phốtpho. Cứ 100g bưởi thì có khoảng 12g vitamin C, tức là gấp 2 - 4 lần so với cam và quýt. Hàm lượng vitamin P có trong bưởi cũng tương đối cao. Trong bưởi có hợp chất có thể làm hạ đường huyết, rất tốt cho những người mắc bệnh tim mạch hay béo phì. Vỏ bưởi (trần bì) có tính ấm, vị chua ngọt đắng có tác dụng tiêu đờm, tiêu hóa thức ăn và hạ khí. Trong dân gian dùng 10g vỏ bưởi, thêm lượng đường phèn vừa đủ, đem hấp cách thủy uống (như cách dùng đối với quất) sẽ chữa ho, đau họng, đờm nhiều, đờm trắng ngà. Lấy vỏ một quả bưởi, bách hợp, đường trắng (mỗi thứ 120g, sắc uống) có thể chữa bệnh ho thở khò khè.

- Bưởi cũng là thứ quả cung cấp nhiều can-xi, hơn cả lê, táo, hồng... Cứ 100g bưởi thì chứa tới 52g can-xi, do đó bưởi rất tốt cho người già, phụ nữ, người bị bệnh đại tràng để bảo vệ sức khoẻ, ngăn chặn các tế bào ung thư đại tràng, ung thư cổ tử cung, chống lại các tia phóng xạ. Ngoài ra những người bị bệnh ung thư thường có trạng thái máu đặc quánh lại do các tế bào ung thư hình thành chuỗi, một số thành phần có trong bưởi có tác dụng làm giảm sự đông máu, tăng cường tuần hoàn máu, giảm sự tích tụ các tế bào ung thư, đề phòng tắc mạch máu.
 
Dưỡng chất trong trái bưởi
Bưởi có tính thanh nhiệt và có chứa nhiều thành phần rất có lợi cho sức khoẻ con người.
Đặc biệt những loại bưởi không hạt được coi là tốt hơn cả, bởi chúng có chứa một lượng lớn đường tự nhiên, canxi và photpho. Các loại bưởi không hạt thường có tép bưởi màu trắng hay hồng.
Bưởi ruột hồng có chứa một lượng lớn vitamin A và beta carotene (một chất chống oxy hoá) giúp sáng và khoẻ mắt. Ngoài ra, mỗi quả bưởi còn có chứa 325mg kali, 25microgram folate, 40mg canxi,1mg sắt.
Công dụng chữa bệnh
Các công trình nghiên cứu đã chỉ ra rằng, ăn bưởi giúp tiết nước bọt và dịch vị, vì thế có khả năng “hỗ trợ” hệ tiêu hoá.
Bạn có thể ăn bưởi hay uống nước ép từ bưởi đều đem lại hiệu quả cao trong việc ngăn chặn và hay “ứng phó” với nhiều căn bệnh khác có liên quan do việc dư thừa axit gây nên.
 Bưởi cung cấp một lượng lớn chất xơ, có tác dụng chống lại bệnh táo bón, và được xem như một loại “thực phẩm chức năng”. Bởi nó có thể ngăn ngừa bệnh lỵ , bệnh tiêu chảy, bệnh viêm ruột non.
 Theo các chuyên gia, bưởi được coi như một loại “ thần dược”, nhất là đối với bệnh nhân mắc tiểu đường. Các chuyên gia khuyên bạn nên thường xuyên ăn bưởi để hạn chế tối đa nguy cơ mắc bệnh tiểu đường. Thêm vào đó, các bệnh nhân tiểu đường cũng được khuyến khích nên ăn 3 phần bưởi mỗi ngày để cải thiện tình hình. Và người có nguy cơ cao mắc bệnh tiểu đường cũng nên áp dụng lời khuyên trên.
 Bưởi có thể điều trị bệnh cúm. Ngoài ra bưởi còn dùng làm giải khát và có tác dụng hạ sốt.
Trong bưởi có chứa “quinine”, rất hữu ích trong việc điều trị bệnh sốt rét và chứng cảm lạnh. Đặc biệt, có khả năng giảm căng thẳng và mệt mỏi. Chỉ bằng cách đơn giản sau, bạn hãy uống một cốc nước ép bưởi lẫn với nước chanh vắt, sẽ thấy ngay hiệu quả.
 Ngoài ra, người áp dụng chế độ ăn kiêng cũng nên ăn bưởi thường xuyên, bởi lẽ bưởi có khả năng “đốt cháy” các chất béo và calo dư thừa.
Hấp dẫn hơn nữa là khi các nhà khoa học đã minh chứng rằng bưởi có khả năng làm giảm nguy cơ ung thư tuyến tiền liệt, do có chứa một lượng lớn lycopene (chất chống oxy hoá). Các chuyên gia đã tiến hành thử nghiệm trực tiếp với 48.000 bác sĩ, các bác sĩ đã áp dụng một chế độ ăn uống với 10 phần thực phẩm giàu lycopene hàng tuần. Kết quả thu được đã khiến các nhà khoa học không khỏi ngỡ ngàng, bởi 50% trong số họ khó hoặc hầu như không có nguy cơ bị ung thư tuyến tiền liệt.
Không chỉ dừng lại ở đó, người ta còn tìm thấy trong bưởi có chứa axit phenolic, chất này có thể ngăn chặn một số bệnh ung thư chết người, và các bệnh mãn tính khác như bệnh viêm khớp, bệnh luput.
Từ những dấu hiệu khả quan trên, các chuyên gia đầu ngành đã bắt tay vào những công trình nghiên cứu đầy hứa hẹn, nhằm mục đích điều chế ra các loại thuốc, chiết xuất chính từ bưởi giúp ngăn ngừa bệnh tim,chàm bội nhiễm và giảm hàm lượng cholesterol.
Thu Hà

Một bài viết về đêm giao thừa của TCS

Đêm Giao Thừa 1993
1.1.1993
Tôi có bao nhiêu tuổi thì tôi cũng có bấy nhiêu đêm giao thừa. Có Tết tây và Tết ta. Tờ lịch cuối cùng bóc ra và tự dưng thấy trơ trọi một nỗi buồn vu vơ. Nỗi buồn đó thuộc về lịch tây. Chờ thêm mấy mươi ngày nữa thì lại thêm một nỗi buồn ta. Nỗi buồn của một người thấy mùa xuân thuộc về kẻ khác. Nỗi buồn của kẻ không dám thốt lên hai tiếng tương lai..
Có những đêm nằm không ngủ được. Nghĩ đến tương lai thuộc về người khác mà lòng cứ rầu rầu. Vì sao phải vậy. Quy luật tự nhiên là cái quái gì vậy mà làm não nề những cõi lòng ham sống, thèm yêu cuộc đời. Yêu đời và cứ muốn tồn tại mãi đâu phải là một cái tội. Nếu là tội lỗi thì xưng tội, sám hối với ai.
Cuộc đời sắm ra cái sự yêu thương nhức nhối này làm tình làm tội biết bao nhiêu thân phận con người. Yêu cuộc đời và muốn ở lại mãi mãi. Vì sao không cho ở lại. Trái đất quá chật và vì vậy phải có kẻ ở người đi. Buồn lắm mà không thể than phiền với ai cả.
Ðêm giao thừa dù tây dù ta tôi vẫn luôn luôn một mình một cõi. Số phận vẫn thường hay hậu hĩ với kẻ này mà lại bạc đãi kẻ kia. Có rất nhiều bạn bè thân hữu chứng nhân cứ thấy mỗi lần vào dịp lễ là tôi lại một mình một cõi. Ðành vậy biết làm sao - Người ta có thể vui chơi, đàn đúm, quây quần một đời nhưng vẫn cứ lạc loài lẻ loi một chốc. Một chốc mà là tất cả. Cái sát na nhỏ bé của thời gian đôi khi cũng quy định cả đời người. Một người mẹ bỏ đi. Một người tình bỏ đi cũng nằm trong cái sát na đó.
Ðừng than thân trách phận. Ðời không có lỗi với ai, chỉ có ta có lỗi với đời. Ðêm giao thừa không có người yêu thì buồn lắm nhưng cũng không vì thế mà chết được. Những lễ lạc đi qua đời người mà thiếu vắng hồng nhan thì vẫn có thể vui nhưng là một niềm vui không trọn. Như một khúc hát dở dang. Symphonie inacheveé. Một mùa thu không có lá vàng. Một mùa hè không có nắng. Một đêm đông không giá rét.
Ðêm giao thừa ngồi một mình và hát :
"Ðừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông..."

Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác biết đâu cũng là một niềm vui. Một niềm vui dù không có thật thì cũng đủ an ủi trong phút chốc.
Cuộc sống là một niềm an ủi vô bờ. Cuộc sống chỉ cho ta mà không cần lấy bớt đi. Cuộc sống cho ta tất cả và mỉm cười khi thấy ta dại dột. Con người sinh ra vốn bất toàn và để làm những điều lầm lỗi. Nó đẹp vì bất toàn. Nó đáng yêu vì nó luôn luôn lầm lỗi. Vậy thì cứ yêu mà đừng tuyệt vọng. Hết cuộc tình này sẽ có một cuộc tình khác. Không có ai lang chạ. Không có ai phản bội ai. Có thứ tình này có thứ tình nọ. Có tội lỗi và có thiên thần. Ðừng khen chê, bôi bác, thẩm định. Ðược yêu hay bị từ chối cũng là số phận của đời. Mà đời thì rộng quá không yêu được chốn này thì yêu nơi khác. Còn yêu thì còn sống. Còn được yêu thì còn sống dài lâu.
Không bao giờ có điều gì tuyệt đối. Và như thế phải có một đêm giao thừa nào đó phải có người yêu. Có những đêm không phải giao thừa mà vẫn có người yêu. Những đêm như thế ta cứ xem như là đêm giao thừa vậy.
Trịnh Công Sơn

Phượng hồng


 
Tháng 7  trời miền trung nắng như đổ lửa. gíó Lào khô  thổi hơi nóng rát mặt.. mấy con sông nhỏ miền trung cạn nước trơ đáy ra.Riêng tôi, nhớ lại những ngày hè cũ, được thoải mái tự do rong chơi, đi học thêm chút đỉnh, xẹt qua chùa Long Khánh chơi năm mười, hay chiều chiều ra biển hóng gió...QN ngày trước rất ít cây, chỉ có đường Võ Tánh là có cây ..
 Năm 2002, lần đầu tôi về lại QN vào cuối tháng 8, lúc đó đã hết hè, trời đã bớt nóng và điều làm tôi ngạc nhiên nhất là những cây phượng ở đây , rất nhiều, và vẫn còn đỏ rực...(Thời điểm đó phượng ở SG đã hết hoa lâu rồi) có lẽ những cây này được trồng sau này.

 

  Vỉa hè cũng mới làm ,
 
   
    Trường xưa nay có thêm cây phượng
 
 Thành phố nhỏ như sống động hẳn lên dưới những tán phượng hồng.
 Nhớ lúc trước ôn thi tú tài, trời nóng quá nên cứ cầm quyển vở lên là buồn ngủ...nên chẳng học được bao nhiêu! sau này có người qua Hà Lan, học hành tấn tới mới viết thư kể rằng ở đó do khí trời mát mẻ nên học trò học hành sướng lắm, tội cho sĩ tử nước nhà phải học trong cái nóng hầm hập mùa hè nên kết quả không như ý!! hehehe!!..như vậy là đã rõ nhé!  tớ học dỡ là tại trời chứ đâu phải tại tớ !! hihihi...

 Trong ký ức đã phai của tớ vẫn còn hình ảnh những cây phượng to cao ở Quảng Trị và Huế, ở đó ngày xưa ấy cứ mỗi lần cơn bão qua đi, bọn con nít lại rủ nhau đi lượm trái phượng, rất cứng, về khó nhọc bữa ra chỉ để lấy cái nhân ăn chơi!?..Hình như trường Đồng Khánh cũng có rất nhiều cây phượng cổ thụ?  
 
 Thấy cây phượng này cũng đẹp, ở nhà của Sao Hồng nên rinh  về đây ngắm chơi, nó ở Nha Trang.
 để ra Huế kiếm ít cây nữa xem
      
 Trường Đồng Khánh Huế, tiếc là không có hình Phượng ở sân trường
 

Những quầy bán hàng dưới gốc phượng vĩ bên ngoài nhà thờ Santo Domingo, Oaxaca, Mexico
 
 Cây phượng vĩ tại Blackiston St, Harare, Zimbawe, 1975


 
18/6/2009

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2011

Sống để ăn rồi ...chết!

Người ta sinh ra để ..ăn! không đúng sao?
 Vừa lọt lòng đã ré vang lên đòi sữa, tối ngày bú xong ngủ, thức dậy đòi bú tiếp...
 Càng lớn càng ăn nhiều, ăn mọi lúc mọi nơi. Vậy mà còn giả bộ nói miếng ăn là miếng tồi tàn! Hổng dám đâu!
Mọi nỗ lực đều nhằm đến chữ ĂN, Mọi rắc rối vui buồn đều do ăn mà ra!
 Ăn ít thì đói, sinh ra quạu, suy dinh dưỡng
 Ăn nhiều, no cành hông, cũng sinh bịnh!
 Khi buồn, mệt quá không muốn ăn nhưng cũng phải ăn, bị ăn. Vui quá thì muốn ăn cho nhiều, cho sang...
 Thay vì người ta nói Mừng Giáng sinh, mừng năm mới, dự hôn lễ... thì Tiếng Việt rất thực tế khi chữ Ăn dính liền với nhiều sự việc: Ăn Tết, ăn đám cưới, ăn cỗ, ăn khao...
    Nghèo quá, không kiếm ra gì ăn thì ăn mày, ăn xin, tệ hơn là ăn trộm, ăn cướp..
 Muốn dựa hơi ai thì  ăn theo, may mắn thì cho là ăn may.
  ĂN còn đi theo nhiều chuyện khác là Ăn mặc, ăn diện...đến chụp ảnh mà cũng Ăn ảnh. Hợp ý nhau thì nói là Ăn ý...

 (còn tiếp, đi nấu cơm để ăn cái đã..)
                                            

Tiếp đây.



Chữ ăn khi ghép với 1 chữ khác sẽ làm tôn cái nghĩa chữ sau lên. ví dụ thay vì nói gian dối thì ăn gian nghe ấn tượng hơn
  Cũng vậy,   ăn vạ, ăn học, ăn mòn, ăn ở, ăn chặn,  ăn thua đủ, ăn chia, ăn chơi, ăn bạc, ăn nắng, ăn hối lộ, ăn bám, ăn báo cô, ăn bẩn, ăn vụng, ăn chực, ăn đòn, ăn chịu, ăn đứt, ăn hại, ăn hiếp, ăn hoa hồng, ăn ké, ăn khách, ăn khan,  ăn khớp, ăn năn, ăn nhằm, ăn quỵt, ăn sương, ăn tạp, ăn tiêu, ăn trả bữa, ăn vã......thì nghĩa chính là ở mấy chữ sau, chữ ăn làm tăng thêm ý nghĩa và nghe nôm na hơn.
 Có khi kết hợp lại ra một nghĩa ý nhị khác như trong chữ  ăn nằm, ăn ngủ...
  Có rất nhiều câu ca dao tục ngữ có chữ ĂN rất ý nghĩa:
              
Ăn bát cơm dẻo nhớ nẻo đường xa       Ăn bát mẻ nằm chiếu manh
Ăn bớt bát nói bớt lời                            Ăn bữa hôm lo bữa mai
Ăn bằng nói chắc                                 
Ăn bóng nói gió                                  Ăn bớt ăn xén
Ăn bơ làm biếng                                    Ăn bờ ở bụi.                       
Ăn cả tiêu rộng                                      Ăn cá bỏ lờ                                        Ăn cá bỏ xương  

Ăn canh cả cặn                                      Ăn cay nuốt đắng                               Ăn cần ở kiệm
Ăn cận nằm kề                                      
Ăn cây nào rào cây nấy
Ăn cây táo rào cây sung                        Ăn cháo lá đa                                     
Ăn cháo đá  bát                            
Ăn  chung máng ở chung chuồng          Ăn chực nằm chờ     
Ăn  chưa no lo chưa tới                        Ăn chung mủng riêng                         Ăn chùng nói vụng 
Ăn chưa sạch bạch chưa thông            Ăn chực đòi bánh chưng                    Ăn có mời, làm có khiến     Ăn cỗ nắm phần                                   Ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau           Ăn coi nồi ngồi coi hướng
Ăn có nhai nói có nghĩ                         Ăn có nơi chơi có chốn        
Ăn cơm chúa múa tối ngày                 Ăn cơm mới nói chuyện cũ
Ăn cơm không biết trở đầu đủa         
Ăn  cơm nhà vác ngà voi
Ăn cơm lừa thóc                                 Ăn cóc bỏ gan                     
Ăn cướp cơm chim                            
Ăn cơm nhà thổi tù và hàng tổng
Ăn cứt không biết thúi                       Ăn dối làm thật                                        Ăn dưng ngồi rồi
Ăn đàng sóng nói đàng gió                Ăn đất nằm sương                                   Ăn đấu làm khoán

Ăn đậu ở nhờ                                     Ăn đều tiêu sòng                                      Ăn đói mặc rách
Ăn đói nhịn khát                                Ăn đong ở đợ                                           Ăn đợi nằm chờ

Ăn đời ở kiếp                                    Ăn đơm nói đặt                                         Ăn đút ăn lót
Ăn được nói nên                               Ăn gan uống máu                

Ăn già nói non                                  Ăn gian nói dối                                         
Ăn giập miếng trầu                          Ăn gió nằm mưa                                      
Ăn gửi nằm nhờ                          
Ăn hại đái nát                                  Ăn hiền ở lành
Ăn hoang mặc hại                           Ăn hơn nói kém                                           Ăn hương nói hoa
Ăn khoẻ như thần trùng                  Ăn không lo, của kho cũng hết
Ăn không ngồi rồi                           
Ăn không nên đọi, nói không nên
Ăn không nói có                              Ăn không ngon, ngủ không yên
Ăn kĩ làm dối                                   Ăn
kỹ no lâu, cày sâu tốt lúa
Ăn lấy ăn để                                    Ăn liều tiêu càn                                              Ăn lông ở lỗ
Ă
n mày cầm tinh bị gậy                  Ăn mày cướp xôi                                           Ăn mày quen ngõ  
Ăn măng nói mọc ăn cò nói bay                                                                         
Ăn mày đòi xôi gấc                         
Ăn mắm mút dòi                              Ăn mật trả gừng
Ăn miếng chả trả miếng bùi            Ăn mặn nói ngay hơn ăn chay nói dối
Ăn miếng trả miếng                         Ăn mít bỏ xơ                                                   Ăn nên làm ra
Ăn một mâm nằm một chiếu           Ăn mặn khát nước                                          Ăn ngay nói thẳng
Ăn ngon mặt đẹp                             Ăn ngon mặc đẹp                                           
Ăn ngon ngủ kỹ
Ăn no vác nặng                               Ăn no ngủ kỹ                                                   Ăn ngược nói ngạo
Ăn nhịn để dành                              Ăn nhờ ở đậu                                                  Ăn như gió cuốn
Ăn như chèo thuyền                        Ăn như mỏ khoét                                            Ăn như tằm ăn rỗi
Ăn như rồng cuộn, nói như rồng leo làm như mèo mửa
Ăn như rồng cuộn, làm như cà cuống lội nước
Ăn no béo mỡ                                   Ăn no rững mỡ                                            Ăn no ngủ kỹ
Ăn no ngủ yên                                  Ăn ốc nói mò                                                Ăn ở hai lòng
Ăn ở như bát nước đầy                   Ăn phải bùa phải bả                                     Ăn quẩn cối xay
Ăn quen bén mùi                             Ăn ốc nói mò                                                 Ăn ra làm có
Ăn rau hoá rào                               Ăn sẵn nằm ngửa                                          Ăn sấm nói gió
Ăn sâu bám chắc                            Ăn se sẻ đẻ voi                                              Ăn sóng nói gió
 
Ăn sống nuốt tươi                          Ăn sung ngồi gốc sung                                  Ăn sung trả ngái
Ăn sương nằm đất                         Ăn tại phủ ngủ tại công đường
Ă
n tàn phá hại                               Ăn thật làm giả                                              Ăn thùng bất chi thình
Ăn thủng nồi trôi rế                       Ăn thừa bỏ mứa                                            Ăn thừa nói thiếu
Ăn thưởng ăn phạt                        Ăn tiền như rái                                              Ăn to nói lớn
Ăn to đánh lớn                              Ăn to xài lớn                                                 
Ăn trắng mặc trơn
Ăn trên ngồi trốc                          Ăn tro mò trấu                                               Ăn tục nói phét
Ăn tươi nuốt sống                        Ăn từ đầu dần đến cuối dậu
Ăn tuyết nằm sương                    Ăn vàng ăn bạc                                              Ăn vung bỏ vãi
Ăn vụng khéo chùi mép               Ăn vụng không biết chùi mép
Ăn vụng như chớp                       Ăn xó mó niêu                                                Ăn xổi ở thì
Ăn xôi chùa nghe kèn                 Ăn  xưa chừa nay                   
                    
                                   Ghen ăn tức ở      Miệng ăn núi lở            
                ( Còn nhiều nữa mà chưa nhớ ra, ai biết thì bổ sung)
  Đó, như vậy thì người ta (hay muôn loài) sinh ra để ăn chứ còn gì nữa!  hehehe... nhiều khi phải nói văn hoa  Ăn để sống chứ không phải sống để ăn! nghe xạo ghê luôn.
   Chỉ có điều ăn sao, ăn thế nào đối với mỗi người mới là chuyện ...rắc rối!!!
 Chết thì hết ăn tuy rằng con cháu bày đặt cúng kiến  thức ăn ê hề...(Thực ra tụi nó ăn chứ cô hồn nào ăn!)

   Cười chút chơi nha bà con.. lễ lạc tới nơi, nhớ ăn ít thôi nha, để tui ăn giùm cho!
 Thôi, đi ngủ đây        Sleeping Snoopy
               Ngủ như là chết tạm thời, thức dậy, ăn tiếp đây
   Ăn tiếng Hán là THỰC có nhiều chữ ghép với chữ thực thành ra nhiều nghĩa như Thực phẩm, thực khách, thực quản, lương thực, nguyệt thực, nhật thực,  du thủ du thực, bội thực, dĩ thực vi tiên,Tham thực cực thân...

   Rất nhiều, tớ khỏi đem ra đây chi cho chật chỗ. (còn thực trong thực tế, thực lòng, hư thực, xác thực... là nghĩa thật, thiệt.., không phải ăn!)
  Thôi, lại đi nấu ăn đây, chắc không còn gì để nói chuyện ăn nữa .   
.   

 Mới thấy bài này, cũng ăn nè bà con, đọc đã luôn:  Click here ĂN                                       

Nhảm tháng 5

Tháng 5 rồi, học trò lo ôn thi rồi kết thúc năm học. Trời thì nóng nực, đầu tụi nhỏ còn nóng hơn...nhất là những  lớp cuối cấp, phải làm sao để vào được một trường  "danh giá" cho mấy đấng phụ huynh đẹp lòng!!!
 Làm cha mẹ ai không mong con cái có  cuộc sống tốt đẹp, thành đạt, có chút công danh rạng rỡ càng hay. Với người VN (Và các nước Á châu nói chung )vốn sính bằng cấp thì cái chữ  CÔNG DANH  này nó hành cho khốn đốn!!(Ai coi phim Hàn sẽ thấy rõ đièu này)
Thời phong kiến, Sĩ nông công thương...văn hay chữ tốt là số dzách nên ai cũng mong con hay chữ, ra làm quan đặng cả họ được nhờ .Nhà nghèo mạt (Trần Minh khố chuối) thì lo học, nhà giàu thì bỏ tiền ra mua..
 Mà tớ nghĩ Nông ở đây chắc là Bá hộ, địa chủ chứ nông dân chính hiệu bán mặt cho đất bán lưng cho trời,lấm lem bùn đất thì làm sao lọt vào Top 4 này được! Còn Thương thì có lẽ hồi đó buôn bán nhỏ (Thằng bán tơ..) nên không thành đại gia ?..
 Nam thì phải chí làm trai đứng trong trời đất, phải có danh gì với núi sông nên cụ Nguyễn công Trứ phải bao phen lận đận lao đao mới đạt được mục đích!, còn cụ Tú Xương trượt vỏ chuối quài nản quá làm dân chơi cho phẻ! (có vợ tảo tần quanh năm buôn bán ở mom sông nuôi chồng con rồi, khỏi lo!)
 Nữ thì khỏi học chi  cho rắc rối, muốn làm quan thì ráng kiếm một chàng dài lưng tốn vải rồi chắt chiu tháng tháng cho chàng đi thi...Ngày ngày đốc thúc chàng lo dùi mài kinh sử Bên anh đọc sách bên nàng quay tơ,coi bộ lãng mạn nên thơ quá đi chứ ! (chứ ai lại thích bức tranh chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa,coi bộ hổng sang!) Anh nào làm biếng, ăn no lại nằm là bị hăm he ngay anh chưa thi đỗ thì chưa...Nhưng đâu phải ai đi thi cũng đỗ đạt, (như cụ Tú Xương đấy) thế là giấc mộng một ngày vinh quy bái tổ có Ngựa anh đi trước võng nàng theo sau coi như tan tành mây khói, mà  nếu thành công thì có khi  cũng bị hớt tay trên vì Vua hay quan nào đó nhắm có lời bèn gã con gái cho, kiểu này thì coi như tức ói máu, công cốc tò vò mà nuôi con nhện.. Cú kêu ma ăn, có khi còn mất mạng như chơi !!
Thời Pháp thuộc cũng không khác mấy, ráng kiếm ít chữ, làm thầy thông thầy phán cũng phẻ hơn , danh giá hơn làm cu li hèn hạ, cực nhọc!!
Sau đó, quý ngài Mác, Lê mới mở con mắt cho thiên hạ thấy rằng thì là Công Nông mới chính là thành phần quan trọng của xã hội, không có những giai cấp này thì ...nguy!. Đúng quá đi chứ còn gì! không có nông dân 1 nắng 2 sương, chân lấm tay bùn thì có mà đói cả đám, không có thợ thuyền thì của cải đâu mà xài...Thế là cho 2 anh này lên mây, cách mạng vô sản rùm beng.. Công, Nông nghe nịnh khoái quá e phen này sắp đổi đời, lên hạng nhất đây bèn phấn khởi hồ hởi vùng lên dẹp tụi ăn bám Sĩ Thương  nhưng... uả, sao ở mấy nước cọng sản mà công nông làm chủ thì  2 anh này cũng vẫn là thành phần nghèo ,khổ hơn mấy anh kia cà ? Theo tớ biết thì Mao sếnh sáng có nói 1 câu xanh rờn "Trí thức còn thua cục ..phân vì phân còn bón cho cây được, trí thức chỉ có ăn bám!" vậy mà ở cái xứ đông dân đệ nhất thiên hạ đó, nông dân bị đì, đói meo...Sĩ, Thương bị đánh cho tơi tả, nhưng lại có quan mới tên là Cán bộ (đầy tớ của nhân dân) thay thế!!

 Rồi đói quá sợ chịu không nổi, sửa sai rồi đây,  mấy đồng chí cho mở cửa làm ăn, hết đói rồi, có đồng ra đồng vô rủng rỉnh, không gọi người buôn bán là bọn hút máu nhân dân nữa mà ca ngợi là Doanh nhân,  là những người thành đạt, giỏi giang, đem lại phồn vinh cho đất nước (Nên bày ra cái gọi là Ngày doanh nhân để TÔN VINH  thành phần mà  trước đây bị mạt sát, bị đánh tơi tả, bị đi cải tạo như tội phạm.) .. và những người lao động chân tay cũng chỉ là thành phần dưới đáy xã hội như xưa nay vẫn thế!!(  hiện nay theo tớ biết thì có Ngày nhà giáo, Ngày thầy thuốc, Ngày cha, Ngày mẹ, Ngày phụ nữ, Ngày thiếu nhi, Ngày trái đất, ngày HIV, Ngày bịnh Lao....chứ không thấy có Ngày nhà nông!?) Sư, sĩ bắt đầu kiếm được nhiều tiền  và được trọng vọng như  trước kia chứ không như cái thời bao cấp tuy cũng có Danh nhưng tiền không nhiều... Mấy trường dạy làm Thương mở ra không kịp đáp ứng nhu cầu, Thương bắt tay hợp tác để cùng đồng hạng
 Bây giờ khỏi nói, ai cũng ráng kiếm một chỗ ở giảng đường Đại học dù có năng lực hay không để học đại mong kiếm 1 tấm bằng  cho có với người ta (em nào biếng học mà có tiền thì mua bằng còn có cách nữa là thi hoa hậu, người mẫu đặng đi đường tắt cho lẹ!! ), nên quý vị thấy đó ngày nào cũng nghe, đọc thấy những chuyện cười ra nước mắt,( chưa học xong trung học đã học cao học! cán bộ nào cũng có trình độ đại học, cao học!!),  Mấy cái phương tiện truyền thông hết lời ca ngợi những gương vượt khó, những đấng cha mẹ hy sinh cho con học...cao cả gì đâu!, dân VN ta hiếu học, anh hùng...nói chung là số 1 thế giới!!  Và đièu không ai chối cãi được là VN ta đang ở trong Top những nước nghèo nhất thế giói!!

 Tớ đây đã trải qua những đoạn đường đó rồi, đã từng ca bài thi ơi là thi, sinh mi làm chi!! đã lều chỏng đi  rượt đuổi  công danh khắp 4 vùng chiến thuật, đã bơi lội chới với rồi mới Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ!  Thôi, đầu hàng, ta xếp bút nghiên theo việc đao cung vậy! đao, cung của ta là dao, thớt, chổi, khăn lau , kéo kim... Thôi thì ta làm chưa được để bắt con cháu ta nó làm thay vậy.Ủa, mà hình như tụi nó biết ý đồ của ta hay sao mà chả có đứa nào nó chịu làm con ta dzị cà!? tụi ranh con, coi chừng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa đó nha!!!hehehe!!..
 Nhảm chút chơi, bị thấy mình giờ phẻ quá , đứng bên lề mà nhìn thiên hạ bon chen!!!
 SG Tháng 5/2009

Truyện cổ mình thích

 Nói đến chuyện cổ tích, ai mà không từng có lần đọc truyện cổ của nhà văn Đan Mạch Andersen, nào là Con vịt con xấu xí, Cô bé bán diêm, Nàng tiên cá, Bộ quần áo mới của nhà vua...rất nhiều chuyện đã đi vào tuổi thơ của mọi người trên toàn thế giới. Nhưng mãi sau 75, có lần buồn tình, không có gì đọc, tớ thấy có cuốn Truyện cổ Andersen bèn định bụng đọc đỡ chứ lớn rồi đâu khoái chuyện tiên thần nữa! Ai dè, càng đọc càng mê, và tớ khám phá ra điều quan trọng (đối với tớ) là mấy cái chuyện này đâu chỉ viết cho con nít! nó chứa đựng rất nhiều ý nghĩa, sâu sắc , dí dỏm và đầy tính triết lý. Nhiều người đã đọc lúc còn nhỏ và khi lớn lên lại nghĩ nó là chuyện dành cho con nít nên không đọc lại (trừ mấy bà mẹ ),tớ liền đi kiếm mua mà lúc đó không có, sau này mua đươc thì giấy đen thui, vậy mà tớ nâng niu, quý lắm, mới đây mua được ấn bản mới, đep lộng lẫy nhưng có nhiều thứ để đọc quá nên cất đó, hẹn khi rãnh sẽ đoc lại, và cái "lúc rãnh" đó coi bộ còn xa.. nhưng hôm nay nhân đọc bài của NNT nên bèn lấy ra xem và post lên đây 2 chuyện nho nhỏ (vì phải gõ, o phải copy) các bạn xem và ngẫm nghĩ.
  

TẤM GƯƠNG VÀ NHỮNG MẢNH GƯƠNG VỠ
   Một hôm, quỷ ta rất vui  sướng vì đã làm ra một tấm gương rất kỳ lạ. Những vật tốt đẹp soi vào đấy đều nom chẳng ra cái gì cả; trái lại những vật xấu xí lại càng rõ nét và nỗi bật hẵn lên, trông lại càng xấu xí hơn. Những phong cảnh đẹp thì trông như mớ rau muống luộc; những người tốt nhất trở thành đáng ghét hay là đi lộn đầu xuống đất, có khi mất cả bụng. Mặt họ méo mó đến nỗi người ta không có thể nhận ra họ nữa. Nếu người ta chỉ có 1 vết tàn nhang thôi thì nhìn vào gương vết tàn nhang đó sẽ loang ra khắp mũi và xung quoanh mồm. Qủy cho thế là thích thú lắm. Khi một người có một ý nghĩ tốt thì ý nghĩ đó sẽ phản ảnh trong gương thành những nét nhăn nhó và quỷ ta cười khoái trá về sự  phát minh xảo quệt của hắn.
 Tất cả đồ đệ của quỷ (vì quỷ có 1 trường phái) kể lại rằng tấm gương ấy là một kỳ quan. Chúng bảo:
  _Bây giờ người ta có thể biết bộ mặt thật của thế giới và loài người.
Và chúng mang tấm gương đi khắp nơi đến nỗi chẳng một vật nào, chẳng  một người nào không bị quỷ làm méo mó đi. Chúng muốn bay lên tận trời để nhạo báng các Tiên đồng và cả Chúa trời nữa. Chúng càng bay cao, gương càng nhăn nhó. Khó nhọc lắm chúng mới giữ nổi gương. Chúng bay lên, bay lên mãi và cuối cùng lên tới gần Thượng đế và các Tiên đồng. Tấm gương nhăn nhó rúm ró lại, cong queo đến nỗi tuột khỏi tay lũ quỷ và rơi vỡ tan thành triệu triệu mảnh.
 Như thế sự tác hại còn lớn hơn trước nữa vì một số mãnh chỉ bằng hạt cát bị cuốn bay khắp thế giới và một khi đã bay vào mắt người nào là nằm hẳn trong ấy. Thế là những người ấy nhìn mọi vật đều sai cả hoăc chỉ nhìn thấy những cái xấu xa vì mỗi hạt như vậy đều có phép ma như cả tấm gương lớn.
 Một số người bị mãnh gương bắn vào tim: thật là khủng khiếp vì tim họ trở thành lạnh như  nước đá . Có mấy mảnh to có thể đem làm kính cửa được nhưngchớ có nhìn bạn bè qua những tấm kính ấy!
  Còn thằng quỷ thì được mẻ cười vỡ cả bụng...Than ôi! Cho đến ngày nay trong không trung còn vô khối mảnh vỡ của tấm gương quỷ!

  Một chuyện có thật
  Thật là một câu chuyện rùng rợn! mụ gà mái già ở bên làng, nơi diễn ra tấm thảm kịch kêu lên như vậy. Sân khấu của câu chuyện rùng rợn ấy là một cái chuồng gà. Thật tình là đêm qua tôi sợ chẳng dám ngủ một mình. May sao chúng tôi lại đậu đông cả trên cùng một cầu.
 Rồi mụ bèn kể lể sự biến ấy với một giọng làm cho cử tọa, kể cả lão gà trống có bộ mào rủ, cũng phải sợ dựng đứng cả lông lên:
     -Việc ấy xãy ra trong chuồng gà, bên cạnh chuồng tôi. Mặt trời lặn, bọn gà mái leo cả lên cầu. Trong bọn, có cô ả lông trắng, chân ngắn, đẻ trứng rất đều và xưa nay chưa từng có điều tiếng gì . Leo lên đến cầu, ả ta bèn lấy mỏ rỉa lông. Một cái lông nhỏ rơi ra, ả lẩm bẩm : thế là mình lại rụng mất lông rồi! Ả có tính hay nói đùa; ngoài ra, như tôi đã nói, chả ai chê trách ả ta được điều gì. Sau đó ả ta ngủ thiếp đi. Trời tối đen như mực, bọn gà mái đậu xít vào với nhau. Một đứa, đậu gần ả gà mái trắng vừa nói lúc này, không ngủ. Mơ màng nghĩ cách sống sung sướng trên đời này, nó đang muốn chuyện gẫu tí chút với một đứa bạn.
  - Này đằng ấy có nghe người ta nói gì không? Tớ không muốn chỉ đích danh, nhưng một cô ả vừa thú nhận rằng đã chải lông để làm đỏm. Tớ mà là gà trống thì cứ là tớ khinh đứt!
 Ngay trên đầu lũ gà có vợ chồng con cái nhà cú mèo. Cả cái gia đình ấy đều rất thính tai và đã nghe thấy hết mọi chuyện. Cú con, mắt trợn tròn xoe, còn cú mẹ thì vỗ cánh phành phạch. Mụ bảo các con:
   - Không nên rình mò nghe lỏm chuyện ai cả. Nhưng dẫu sao ta cũng e rằng chúng bay đã nghe thấy cả rồi. Chính ta cũng nghe thấy hết, vì còn đôi tai thì còn vô khối là chuyện phải nghe. Dưới kia có một cô ả gà mái mất giống đến nỗi rỉa lông để chài gà trống.
 Cú đực bảo vợ:
    -Coi chừng bọn trẻ con đấy. Đừng có để cho chúng nghe những chuyện ấy.
 Cú mẹ đáp:
    - Ừ, tôi chỉ muốn kể lại cho chị cú mèo ngay bên cạnh đấy thôi. Bạn thân nhất của tôi đấy.
    - Hu hú! cả hai mụ cú mèo vừa bay về phía chuồng chim vừa rúc lên  -Hu hú ! có một ả gà mái nhổ tiệt cả lông để làm đỏm với gà trống. Phen này thì cứ gọi là chết rét chứ chẳng chơi.
  Đàn bồ câu gù lên: -Ở đâu thế ? ở đâu thế?
    -Trong chuồng gà bên kia kìa! Việc này gần như chính tôi đã được trông thấy. Kể lại thì hơi khó, nhưng chuyện này có thật đấy.
  Bồ câu gật gù.
    -Bọn tôi tin các bác chứ !
 Rồi chúng đem ngay câu chuyện sang chuồng gà bên cạnh. Chúng kể rằng :
  -Có một mụ gà mái, người thì bảo hai cơ đấy, muốn làm ra vẻ khác thường, nhổ tiệt cả lông đi để chài gà trống. Thật là một trò chơi nguy hiểm. Như thế có thể bị cảm lạnh, hoặc lên cơn sốt, thậm chí có thể chết, và quả là hai đứa cũng đã chung số phận ấy rồi.
     -Dậy đi thôi!
 Gà trống vừa bay tót lên mái chuồng vừa gáy vang lên. Lão còn hơi ngái ngủ , nhưng lão vẫn bô bô lên:
    -Có ba ả mái tơ...thất tình với một gà trống! Đã chết vì đau khổ. Các cô ả đã tự vặt tiệt cả lông đi. Thật là khủng khiếp. Tôi thấy cần phải loan báo cho bà con biết chuyện này.
  Tất cả quang quác lên:
    -Kể tiếp đi! Kể tiếp câu chuyện đi!
 Bọn gà trống gáy om lên.
 Thế là câu chuyện truyền từ chuồng gà này sang chuồng gà khác và cuối cùng lại về nơi xuất phát .
 Người ta đồn rằng:
    - Có năm ả gà mái đã tự vặt tiệt cả lông đi để thi xem đứa nào gầy mòn đi nhất vì tương tư một anh gà trống. Sau đó chúng đánh nhau, máu me đầm đìa rồi chết cả nút. Thật là điếm nhục gia phong và lại còn làm thiệt hại lớn cho nhà chủ nữa.
  Ả gà mái lúc đầu đã đánh rụng một cái lông con, bây giờ không nhận ra được đấy là chuyện của chính mình, vốn đứng đắn , ả ta kêu lên:
     - Nhục nhã thay cho những mụ gà mái ấy! Cũng may mà cái hạng gà như thế cũng chả có mấy! Phải phổ biến rộng rãi câu chuyện này ra mới được, ta sẽ làm đủ mọi cách để truyền câu chuyện này ra nước ngoài. Thật là đáng kiếp cho những quân khốn nạn ấy!
  Thế là câu chuyện được đăng dưới nhan đề:
        MỘT CHUỴỆN CÓ THẬT
 Các bạn đã thấy chưa? Chỉ có một cái lông gà con thôi mà cũng thành ra năm con gà mái được cơ đấy!