Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

Nhà giáo

Khi sáng đi ngang trường học, thấy rộn ràng hoa lá! À! mai là ngày 20-11 rồi!
 Hồi thời mình, chắc chả có đứa nào nghĩ tới chuyện tặng hoa cho thầy cô (sến quá!)hihihi..
 Riêng tớ, không thích tới gần thầy cô, không biết mình ngại điều gì nhưng thường  tớ không khi nào tới nhà Thầy cô nếu không có chuyện cần, ra đường, nếu thấy bóng dáng thầy cô nào từ xa là tớ đã lĩnh sang hướng khác rồi (để khỏi chào!) Giờ nghĩ lại thấy cũng buồn cười thật! có gì mà phải né chứ!! Nhưng hồi đó mình là vậy đó.
 Thầy cô thì hồi đó tớ chả thích ai trừ 1,2 vị có tâm huyết, nhưng cũng chỉ đứng từ xa mà kính trọng thôi! Có lẽ thế nên chả có thầy cô nào ưa cái bản mặt tớ!
 Bây giờ biết nhiều hơn chút thì mới hay thầy trò lứa mình và ở những xứ Á Châu này thì có 1 khoảng cách, không thân mật như bên Tây! có lẽ vì ngày xưa làm 1 ông Thầy là rất khó (dân đen phần nhiều mù chữ) nên rất đươc coi trọng (trên cả cha, chỉ sau dzua: Quân , Sư Phụ) Thầy dạy đủ thứ, nhất là tư cách đạo đức lẽ sống...Chứ còn nay Thầy chỉ là 1 cái nghề (mà nhiều khi bị chọn) nên chả trách có nhiều chuyện đau lòng xãy ra!
 Sau 75, nếu mình còn ở lại QN thì chắc chắn cũng phải làm nghề gõ đầu trẻ rồi (hú hồn!)
Phần lớn mấy bạn còn ở lại đều thế cả thôi!
 Khỏi nói, ai cũng biết, nghề này hiện chịu rất nhiều áp lực. Cứ mỗi lần gặp Hoa, nghe nó nói chuyện dạy mà phát chán! nhiều khi tớ nói :dù sao cũng có niềm vui trong đó chứ? Từ Nhơn nói: niềm vui không đủ bù lại được! chán lắm!! nếu có thể, nó sẽ chọn nghề khác!!
 Bây giờ thì các bạn nhà giáo của mình đều đã nghỉ hưu, có người còn dạy thêm chút đỉnh nếu không có việc gì khác.
 
  Gõ bài này để tặng chị Chín, một cựu cô giáo..và các bạn ở QN...
 Chắc là Chín vẫn nhớ cái quãng thời gian đó chứ! dù sao đó cũng là những ngày tháng đẹp nhỉ!?

     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét