Tháng 5 rồi, học trò lo ôn thi rồi kết thúc năm học. Trời thì nóng nực, đầu tụi nhỏ còn nóng hơn...nhất là những lớp cuối cấp, phải làm sao để vào được một trường "danh giá" cho mấy đấng phụ huynh đẹp lòng!!!
Làm cha mẹ ai không mong con cái có cuộc sống tốt đẹp, thành đạt, có chút công danh rạng rỡ càng hay. Với người VN (Và các nước Á châu nói chung )vốn sính bằng cấp thì cái chữ CÔNG DANH này nó hành cho khốn đốn!!(Ai coi phim Hàn sẽ thấy rõ đièu này)
Thời phong kiến, Sĩ nông công thương...văn hay chữ tốt là số dzách nên ai cũng mong con hay chữ, ra làm quan đặng cả họ được nhờ .Nhà nghèo mạt (Trần Minh khố chuối) thì lo học, nhà giàu thì bỏ tiền ra mua..
Mà tớ nghĩ Nông ở đây chắc là Bá hộ, địa chủ chứ nông dân chính hiệu bán mặt cho đất bán lưng cho trời,lấm lem bùn đất thì làm sao lọt vào Top 4 này được! Còn Thương thì có lẽ hồi đó buôn bán nhỏ (Thằng bán tơ..) nên không thành đại gia ?..
Nam thì phải chí làm trai đứng trong trời đất, phải có danh gì với núi sông nên cụ Nguyễn công Trứ phải bao phen lận đận lao đao mới đạt được mục đích!, còn cụ Tú Xương trượt vỏ chuối quài nản quá làm dân chơi cho phẻ! (có vợ tảo tần quanh năm buôn bán ở mom sông nuôi chồng con rồi, khỏi lo!)
Nữ thì khỏi học chi cho rắc rối, muốn làm quan thì ráng kiếm một chàng dài lưng tốn vải rồi chắt chiu tháng tháng cho chàng đi thi...Ngày ngày đốc thúc chàng lo dùi mài kinh sử Bên anh đọc sách bên nàng quay tơ,coi bộ lãng mạn nên thơ quá đi chứ ! (chứ ai lại thích bức tranh chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa,coi bộ hổng sang!) Anh nào làm biếng, ăn no lại nằm là bị hăm he ngay anh chưa thi đỗ thì chưa...Nhưng đâu phải ai đi thi cũng đỗ đạt, (như cụ Tú Xương đấy) thế là giấc mộng một ngày vinh quy bái tổ có Ngựa anh đi trước võng nàng theo sau coi như tan tành mây khói, mà nếu thành công thì có khi cũng bị hớt tay trên vì Vua hay quan nào đó nhắm có lời bèn gã con gái cho, kiểu này thì coi như tức ói máu, công cốc tò vò mà nuôi con nhện.. Cú kêu ma ăn, có khi còn mất mạng như chơi !!
Thời Pháp thuộc cũng không khác mấy, ráng kiếm ít chữ, làm thầy thông thầy phán cũng phẻ hơn , danh giá hơn làm cu li hèn hạ, cực nhọc!!
Sau đó, quý ngài Mác, Lê mới mở con mắt cho thiên hạ thấy rằng thì là Công Nông mới chính là thành phần quan trọng của xã hội, không có những giai cấp này thì ...nguy!. Đúng quá đi chứ còn gì! không có nông dân 1 nắng 2 sương, chân lấm tay bùn thì có mà đói cả đám, không có thợ thuyền thì của cải đâu mà xài...Thế là cho 2 anh này lên mây, cách mạng vô sản rùm beng.. Công, Nông nghe nịnh khoái quá e phen này sắp đổi đời, lên hạng nhất đây bèn phấn khởi hồ hởi vùng lên dẹp tụi ăn bám Sĩ Thương nhưng... uả, sao ở mấy nước cọng sản mà công nông làm chủ thì 2 anh này cũng vẫn là thành phần nghèo ,khổ hơn mấy anh kia cà ? Theo tớ biết thì Mao sếnh sáng có nói 1 câu xanh rờn "Trí thức còn thua cục ..phân vì phân còn bón cho cây được, trí thức chỉ có ăn bám!" vậy mà ở cái xứ đông dân đệ nhất thiên hạ đó, nông dân bị đì, đói meo...Sĩ, Thương bị đánh cho tơi tả, nhưng lại có quan mới tên là Cán bộ (đầy tớ của nhân dân) thay thế!!
Rồi đói quá sợ chịu không nổi, sửa sai rồi đây, mấy đồng chí cho mở cửa làm ăn, hết đói rồi, có đồng ra đồng vô rủng rỉnh, không gọi người buôn bán là bọn hút máu nhân dân nữa mà ca ngợi là Doanh nhân, là những người thành đạt, giỏi giang, đem lại phồn vinh cho đất nước (Nên bày ra cái gọi là Ngày doanh nhân để TÔN VINH thành phần mà trước đây bị mạt sát, bị đánh tơi tả, bị đi cải tạo như tội phạm.) .. và những người lao động chân tay cũng chỉ là thành phần dưới đáy xã hội như xưa nay vẫn thế!!( hiện nay theo tớ biết thì có Ngày nhà giáo, Ngày thầy thuốc, Ngày cha, Ngày mẹ, Ngày phụ nữ, Ngày thiếu nhi, Ngày trái đất, ngày HIV, Ngày bịnh Lao....chứ không thấy có Ngày nhà nông!?) Sư, sĩ bắt đầu kiếm được nhiều tiền và được trọng vọng như trước kia chứ không như cái thời bao cấp tuy cũng có Danh nhưng tiền không nhiều... Mấy trường dạy làm Thương mở ra không kịp đáp ứng nhu cầu, Sĩ và Thương bắt tay hợp tác để cùng đồng hạng
Bây giờ khỏi nói, ai cũng ráng kiếm một chỗ ở giảng đường Đại học dù có năng lực hay không để học đại mong kiếm 1 tấm bằng cho có với người ta (em nào biếng học mà có tiền thì mua bằng còn có cách nữa là thi hoa hậu, người mẫu đặng đi đường tắt cho lẹ!! ), nên quý vị thấy đó ngày nào cũng nghe, đọc thấy những chuyện cười ra nước mắt,( chưa học xong trung học đã học cao học! cán bộ nào cũng có trình độ đại học, cao học!!), Mấy cái phương tiện truyền thông hết lời ca ngợi những gương vượt khó, những đấng cha mẹ hy sinh cho con học...cao cả gì đâu!, dân VN ta hiếu học, anh hùng...nói chung là số 1 thế giới!! Và đièu không ai chối cãi được là VN ta đang ở trong Top những nước nghèo nhất thế giói!!
Tớ đây đã trải qua những đoạn đường đó rồi, đã từng ca bài thi ơi là thi, sinh mi làm chi!! đã lều chỏng đi rượt đuổi công danh khắp 4 vùng chiến thuật, đã bơi lội chới với rồi mới Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ! Thôi, đầu hàng, ta xếp bút nghiên theo việc đao cung vậy! đao, cung của ta là dao, thớt, chổi, khăn lau , kéo kim... Thôi thì ta làm chưa được để bắt con cháu ta nó làm thay vậy.Ủa, mà hình như tụi nó biết ý đồ của ta hay sao mà chả có đứa nào nó chịu làm con ta dzị cà!? tụi ranh con, coi chừng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa đó nha!!!hehehe!!..
Nhảm chút chơi, bị thấy mình giờ phẻ quá , đứng bên lề mà nhìn thiên hạ bon chen!!!
SG Tháng 5/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét